Chương 68: Hỏa Viêm trận | Đại Chúa Tể
Đại Chúa Tể - Cập nhật ngày 02/02/2025
Sáng sớm, Mục Trần thức dậy, trong tâm trí vẫn còn lộn xộn như mớ bòng bong. Nếu không nhờ có một tờ giấy đen thần bí trong khí hải của hắn, cùng với một đóa hoa lung linh dùng để giam giữ Cửu U Tước, e rằng giờ này hắn đã không còn là chính mình nữa.
– Súc sinh!
Mục Trần mắng chửi một hồi lâu, dần dần hiểu rõ chuyện đã xảy ra thực sự. Hắn chà xát mạnh tay lên gương mặt, cảm giác bất an từ lòng hắn không hề giảm bớt. Cửu U Tước cực kỳ cường đại, hiện tại tuy nó đang gặp phải trắc trở, nhưng biết đâu một ngày nào đó, nó sẽ khôi phục sức mạnh, nếu như tờ giấy kia không còn đủ sức để vây khốn nó thì hắn sẽ phải làm sao?
Thứ này ở lại trong cơ thể hắn quả thực như một quả bom hẹn giờ, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ, mang đến hiểm nguy trí mạng cho hắn.
Sau khi trải qua cuộc giằng co với Cửu U Tước hung dữ và khó lòng đối phó, hắn mới thật sự thấu hiểu lòng tham muốn luyện hóa tinh phách của nó thật sự là ngu ngốc cỡ nào. Với tự phụ của Cửu U Tước, bất kỳ ai ngu ngốc dám bắt nó luyện hóa, Mục Trần dám chắc rằng, súc sinh đáng ghê tởm này nhất định sẽ chẳng nhân nhượng mà cắn ngược lại cho thê thảm.
Tinh phách linh thú đẳng cấp ấy, giữ lại trong tay có thực sự ích gì?
Mục Trần vẫn chưa chịu nguôi ngoai sau khi mắng chửi Cửu U Tước trong lòng, cũng chỉ vì tính tình nóng giận. Chuyện đã rồi, có phát tiết cỡ nào cũng chẳng ích gì, hiện giờ nó đã bị tờ giấy đen tạm thời nhốt lại, chắc chắn hắn còn một khoảng thời gian để suy nghĩ phương pháp ứng phó với Cửu U Tước.
Sau đó, Mục Trần rời khỏi giường, vệ sinh một chút rồi bước ra khỏi phòng. Hắn nhanh chóng tiến về khu vực mà hắn và Ôn Linh tiên sinh thường xuyên luyện tập linh trận. Thông qua hành trình Hắc Minh Uyên, Mục Trần đã lĩnh hội rõ ràng sự lợi hại của linh trận, mặc dù hắn chỉ mới có thể sử dụng tiểu linh trận chưa đến cấp 1, song điều đó chỉ càng đốt lên sự hứng thú trong tâm trí hắn đối với linh trận.
Khi đến nơi, Mục Trần vẫn chưa thấy Ôn Linh tiên sinh, có lẽ hắn đến quá sớm. Hắn không phải là hạng người dễ dàng mất kiên nhẫn, vì vậy hắn chọn ngồi xếp bằng trên thảm, tâm trí chìm đắm trong trầm tư. Hiện giờ, đã chính thức trở thành cường giả Linh Luân cảnh, hắn cảm nhận rõ ràng lượng linh lực hùng hậu trong cơ thể đã gia tăng đáng kể, việc điều khiển và khống chế linh lực cũng trở nên dễ dàng hơn nhiều.
– Không biết bây giờ có thể ngưng tụ bao nhiêu linh ấn nhỉ?
Mục Trần lẩm bẩm, ánh mắt lấp lánh háo hức, đôi tay duỗi ra, lòng bàn tay xoay tròn, linh lực hắc ám bùng lên, bao phủ toàn bộ bàn tay hắn. Tốc độ bao trùm và độ dày của linh lực khiến hắn hài lòng nở một nụ cười. Quả thực là Linh Luân cảnh, hiệu suất điều động linh lực bây giờ vượt xa giai đoạn Linh Động cảnh hậu kỳ.
Linh lực hắc ám nhanh chóng ngưng tụ trên đầu ngón tay, tám đạo linh ấn trong nháy mắt xuất hiện. Mục Trần khẽ nhúc nhích một chút, đạo linh ấn thứ chín liền lặng lẽ xuất hiện.
Hắn chăm chú nhìn linh ấn thứ chín, không hề dừng lại, tiếp tục ngưng tụ. Mười linh ấn, mười một, mười hai… linh lực hắc ám tỏa sáng, cuối cùng ngưng lại ở con số 12 linh ấn.
Mục Trần miễn cưỡng gật đầu, rõ ràng biết rằng vẫn chưa phải là giới hạn của mình, bất quá chỉ mới có được thực lực Linh Luân cảnh trong buổi sáng nay, hắn cần thêm một khoản thời gian để củng cố căn cơ. Khi đã ổn định, hắn tin tưởng rằng bản thân sở hữu khả năng tốt hơn nhiều.
Mục Trần nắm tay lại, 12 linh ấn nhanh chóng tan biến. Hắn nghe thấy tiếng bước chân tới gần, cửa phòng được mở ra, Ôn Linh đã đến.
– Ôn tiên sinh.
Mục Trần cung kính đứng dậy chào hỏi.
Ôn Linh khoát tay, vẻ mặt nghiêm khắc hôm nay lại hiện lên nét cười với thiếu niên kia.
– Ta nghe vực chủ nói rằng ngươi đã sử dụng tiểu linh trận vượt qua khó khăn tại Hắc Minh Uyên, ngươi đã làm rất tốt.
Ôn Linh được Mục Phong yêu cầu đến dạy cho Mục Trần về linh trận, hắn có thể nhanh chóng nhập môn, phát huy rất tốt uy lực của linh trận, điều này càng khiến sư phụ như lão càng thêm hãnh diện. Tuy nhiên, lão cũng thừa nhận rằng thành tựu đó là nhờ vào thiên phú của Mục Trần đối với việc học linh trận.
Mục Trần ngượng ngùng cười, tiểu linh trận của hắn thực ra chỉ có thể lừa phỉnh được linh trí thấp kém của linh thú mà thôi.
– Hai ngày tới, có lẽ ngươi sẽ phải tự học. Phụ thân ngươi dự định xây dựng một Tụ Linh trận cấp 2 tại Mục Thành. Linh trận ở cấp độ đó một mình ta còn chưa đủ khả năng để kiến tạo, vì vậy cha của ngươi đã rộng rãi mời thêm ba vị Linh Trận sư cấp 1 hỗ trợ. Ta và họ sẽ thử sức xem có thể thành công hay không.
– Tụ Linh trận cấp 2…
Mục Trần lắp bắp, kinh ngạc không thôi. Cả Bắc Linh cảnh chỉ có một tòa Tụ Linh trận cấp 3 duy nhất ở Bắc Linh Viện. Tụ Linh trận cấp 2 hiện tại cũng chỉ có Liễu vực vinh hoa đã xây dựng. Mục vực lại chỉ có được Tụ Linh trận cấp 1 mà đã cũ mèm. Phụ thân hắn dường như vẫn đang canh cánh trong lòng, nóng lòng muốn mở rộng thế lực để tạo thế cân bằng với Liễu vực. Những người kia được tôn xưng là đệ nhất vực trong chín vực Bắc Linh cảnh, không thể phủ nhận rằng công lao của Tụ Linh trận cấp 2 chính là yếu tố quan trọng.
Chỉ có điều, Tụ Linh trận cấp 2 cũng không phải dễ dàng xây dựng. Những Linh Trận sư cấp 2 cũng không thể cam đoan 100% sẽ thành công trong việc kiến tạo. Thêm vào đó là nguyên vật liệu quý giá để xây dựng Tụ Linh trận, giá trị cực kỳ xa xỉ, nếu thất bại, đó là một tổn thất đau thương cho Mục vực. Do đó, nhiều năm qua Mục Phong vẫn cố gắng tích lũy mọi thứ, nhưng có vẻ giờ đây phụ thân hắn đã không thể chờ đợi hơn.
Hiện tại, dù đã mời thêm ba vị Linh Trận sư cấp 1 hợp tác với Ôn Linh, nhưng liệu có thành công hay không, vẫn không thể chắc chắn.
– Vâng, Ôn tiên sinh cứ làm việc của ngài.
Mục Trần lễ phép đáp lời.
Ôn Linh gật đầu, dường như lão cũng vì việc kiến tạo Tụ Linh trận cấp 2 mà lo lắng đến mệt mỏi, cũng không muốn nói thêm, chỉ định quay người rời đi.
– Có việc này… Ôn tiên sinh…
Mục Trần đột nhiên lên tiếng, ánh mắt có phần do dự nhìn Ôn Linh.
– Hiện tại ta có một vài lý luận về tiểu linh trận, không biết Ôn tiên sinh có thể cho ta một quyển trận đồ cấp 1 để tham khảo hay không?
Nghe thấy Mục Trần muốn xin một quyển trận đồ cấp 1 để tham khảo, Ôn Linh cau mày, vẻ mặt nghiêm túc trở lại:
– Ngươi có thiên phú là tốt, nhưng sao lại quên lời ta đã nói? Đừng ham muốn quá nhanh! Linh trận cấp 1, tối thiểu cần có 15 linh ấn, trình độ kiến tạo phức tạp của nó vượt xa tiểu linh trận. Ngươi muốn tham khảo trận đồ cấp 1 thì ít nhất phải ngưng tụ 10 đạo linh ấn cho ta trước…
Lời còn chưa dứt, hai hàm răng của lão đã lập cập va vào nhau, gương mặt nghiêm khắc của lão bỗng chốc chuyển thành vẻ kinh ngạc, bởi trong bàn tay của Mục Trần đang nắm giữ 10 linh ấn lấp lánh vừa đủ số.
– C-cái…
Ôn Linh lắp bắp, mãi một lúc sau mới tỉnh táo lại được, ôm giữ ánh mắt hoài nghi nhìn Mục Trần. Thằng nhóc này tiếp xúc với linh trận có bao lâu đâu? Vậy mà có thể ngưng tụ đủ 10 linh ấn, thiên phú trong lĩnh vực này của hắn quả thực là một điều kỳ diệu.
– Khụ…
Ôn Linh ho khan một tiếng, điều chỉnh lại vẻ mặt ngỡ ngàng, nhẹ nhàng nói:
– Ngươi đã có thể đạt được yêu cầu, vậy thì ta đồng ý cho ngươi thôi.
Lão lấy ra một quyển trận đồ màu đỏ rực đưa cho Mục Trần:
– Đây là một quyển trận đồ linh trận cấp 1 khá đơn giản, tên gọi là Hỏa Viêm trận. Linh trận này cần ít nhất 15 linh ấn để bố trí, ngươi chỉ cần tham khảo một chút thôi, không cần phải thử nghiệm, nếu không sẽ gặp phải linh trận phản phệ thì không hay đâu.
Mục Trần hưng phấn tiếp nhận quyển trận đồ đỏ rực, liên tục gật đầu, mà không biết hắn có thực sự nghe hiểu hay không.
Ôn Linh thấy vậy cũng khoát tay rời đi, lão còn phải đàm đạo với ba vị Linh Trận sư cấp 1 kia để tìm ra phương án kiến tạo Tụ Linh trận cấp 2 cho hoàn thiện. Đó là một nhiệm vụ khó khăn, nhưng cũng là một cơ hội tốt, biết đâu lại có dịp để lão tiến bộ lên thành Linh Trận sư cấp 2.
Nhìn thấy Ôn Linh đã rời đi, Mục Trần mới thật cẩn thận mở quyển trận đồ cấp 1, một mảnh hồng quang đập vào mắt, mơ hồ mang theo nhiệt độ hơi nóng, hắn tập trung tinh thần để quan sát.
Trên trận đồ, hồng quang lấp lánh, một cái đuôi ánh sáng kéo dài ra phía ngoài, đan vào nhau vẽ thành một hoa văn khá phức tạp.
Mục Trần chăm chú nhìn bức họa đồ mà choáng váng, nhịn không được mà liếm môi táp lưỡi. Linh trận cấp 1 thật sự phức tạp hơn tiểu linh trận rất nhiều, nhưng càng điều đó khiến hắn càng thêm hứng thú.
Mục Trần si mê trong Hỏa Viêm trận, nghiên cứu thật kỹ những linh tuyến phức tạp, một lát sau mới thu lại. Dù rằng rất háo hức, song hắn vẫn đủ sức kiềm chế, chưa dám vội vàng thử nghiệm. Linh trận cấp 1 này ít nhất cần đến 15 linh ấn làm nền tảng. Hiện tại, hắn dĩ nhiên chưa đủ sức để thực hiện.
– Xem ra sắp tới phải chuyên tâm tu luyện rồi.
Mục Trần cảm thấy thỏa mãn cất trận đồ, nhắm mắt lại tập trung, bắt đầu thử ngưng tụ thêm nhiều linh ấn.
Những ngày sau đó, Ôn Linh vẫn bận rộn xây dựng Tụ Linh trận cấp 2, không có thời gian đến chỉ điểm cho Mục Trần, mà hắn cũng vui mừng vì có thời gian thoải mái, dành hết mọi tâm trí để luyện tập ngưng tụ thêm linh ấn.
Dưới sự nỗ lực quên ăn quên ngủ, cuối cùng hắn đã đạt được hiệu quả không nhỏ. Khi hắn dần làm quen với thực lực Linh Luân cảnh của bản thân, việc điều khiển linh lực ngày càng thêm điêu luyện, vào ngày thứ năm sau khi thực lực tăng lên, hắn đã thành công ngưng tụ ra 15 linh ấn.
Thành công đầu tiên đã làm Mục Trần không thể kềm chế sự phấn khích. Hắn vui vẻ lôi ra Hỏa Viêm trận, có lẽ đã đủ tư cách để thử nghiệm một lần kiến tạo chân chính linh trận cấp 1.