Chương 62: Dị biến | Đại Chúa Tể

Đại Chúa Tể - Cập nhật ngày 02/02/2025

“U u u u u u!”

Giữa không trung của đỉnh núi lửa, quả trứng đen thần bí trôi nổi, lớp vỏ bề mặt phủ kín những hoa văn huyền bí đang từ từ tỏa sáng. Khi những hoa văn ấy càng lúc càng hiện rõ, tất cả mọi người đều nhận thấy được sự dao động của linh lực trong thiên địa ngày càng cuồng bạo hơn.

Mục Phong chấn chỉnh lại thần sắc, nhìn chằm chằm vào sự biến đổi trước mặt. Cảm nhận sự dao động kinh hoàng của linh lực, ngay cả thực lực của lão cũng không thể tránh khỏi cảm giác bất an. Rõ ràng tình huống này đã hoàn toàn vượt qua dự đoán của mọi người.

Theo như hình ảnh trong miếng đồng, hiện tại Cửu U Tước đã thất bại trong quá trình tiến hóa, đáng lý ra chỉ có thể rơi vào trạng thái cực kỳ suy yếu. Thế nhưng, quả trứng đen thần bí này lại khiến cho Liễu Kình Thiên phải tự chặt đứt ngón tay, điều này cho thấy mọi thứ không hề đơn giản như họ vẫn tưởng.

– Cẩn thận thêm một chút.

Mục Phong lên tiếng cảnh báo, giọng lão trầm xuống:

– Nếu xảy ra chuyện không hay, lập tức rút lui. Cửu U Tước này không phải là thứ chúng ta quá mức cần thiết.

Nghe lời Mục Phong, mấy người Chu Dã hơi sửng sốt, nhưng khi thấy vẻ nghiêm trọng trên gương mặt lão, họ chỉ đành gật đầu. Rõ ràng họ cũng nhận ra tình hình đang trở nên quái dị.

Mục Trần chăm chú theo dõi quả trứng đen thần bí trên không trung. Cửu U Tước quá mức cường đại, tuy họ không rõ con Cửu U Tước này trước khi tiến hóa thất bại đã đạt đến cảnh giới nào, nhưng chắc chắn phải vượt xa thực lực Thần Phách cảnh. Nếu Cửu U Tước hiện tại chỉ cần có một phần thực lực đó, e là khắp Bắc Linh cảnh này cũng không còn cường giả nào đủ sức chế phục nó.

Ở cách đó không xa, nhóm Liễu vực cũng đang chăm chú quan sát quả trứng đen thần bí. Sắc mặt Liễu Kình Thiên trở nên khó coi, Liễu Mộ Bạch bên cạnh cũng lộ vẻ lo âu, có màu sắc lúc xanh, lúc đỏ. Nếu không phải do trước đó hắn hấp tấp la lên, có lẽ Liễu Kình Thiên cũng không vội vàng hành động như vậy. Chí ít, điều mấu chốt là tên Mục Trần này hoàn toàn trái ngược với cảnh báo của cha hắn, khiến ông phải chùn tay, cứu Mục Phong một mạng. So sánh hành động giữa hai bên, gương mặt anh tuấn cũng trở nên u ám, lộ rõ hận ý nhạt nhòa.

– Đại ca không sao chứ?

Liễu Tông và Liễu Minh lo lắng hỏi khi thấy chỗ ngón tay bị đứt của Liễu Kình Thiên. Đối với Liễu vực, nếu Liễu Kình Thiên gặp chuyện gì, đó chính là tổn thất cực kỳ lớn.

Liễu Kình Thiên sầm mặt khẽ lắc đầu, vẫn dán mắt vào không trung, không chớp mắt.

– Nhìn cho kỹ vào, lần này ta không muốn tay không trở về!

Liễu Kình Thiên gằn giọng quát, âm thanh của lão vang đi trong tai đoàn người Liễu vực, khiến cả nhóm đồng loạt nhảy dựng lên, gật đầu như gà mổ thóc.

Hai toán người nín thở, không rời khỏi tầm mắt, quả trứng đen thần bí trên bầu trời càng lúc hoa văn càng sáng rõ, dường như còn có tiết tấu, chỗ sáng chỗ tối, tựa như một sinh vật đang hít thở.

“Ooong!”

Hoa văn sáng ngời, quả trứng đen đột nhiên chấn động. Mọi người khiếp sợ nhìn thấy từng luồng hắc ám hung ác từ trong quả trứng phóng ra nhanh như chớp.

Không gian nhanh chóng trở nên mờ tối, như dấu hiệu của ban ngày chuẩn bị thay bằng ban đêm, sự biến đổi bất ngờ khiến sắc mặt mọi người càng thêm lo lắng.

“Kwoork!”

Giữa không trung mờ tối, một tiếng hót thanh tao lảnh lót vang lên trong thiên địa.

Tiếng hót ấy như hóa thành sóng âm khuếch tán, vang vọng cho đến tận chân trời.

Mục Trần thấy những vòng tròn hắc ám bao phủ không trung, trái tim hắn nảy lên từng hồi, một cảm giác bất an mãnh liệt trỗi dậy trong lòng.

– Không ổn!

Mục Phong đột nhiên thay đổi sắc thái, đứng thẳng dậy, hai tay nắm chặt, đôi mắt lộ rõ sự hoảng sợ:

– Linh lực trong cơ thể chúng ta đang bị hút ra ngoài!

Vừa nghe lời, sắc mặt mọi người trong nhóm Chu Dã lập tức biến đổi, vội vàng cảm nhận tình huống cơ thể, lập tức phát hiện linh lực trong người họ đang từng chút một quỷ dị biến mất. Thực tình là như có một thứ gì đó bí ẩn đang mạnh mẽ hấp thu linh lực của họ!

Mục Trần nghe thấy tiếng hô hoán của Mục Phong, càng thêm lo lắng, tim hồi hộp. Hắn chỉ có thực lực Linh Động cảnh hậu kỳ, cảm giác linh lực rút đi như vậy hắn không thể cảm nhận rõ ràng như Mục Phong có thực lực Thần Phách cảnh.

– Là do quả trứng kia!

Mục Trần trầm giọng, thời điểm này, lý do hợp lý nhất chỉ có quả trứng đen thần bí đó.

Phía bên kia, Liễu vực cũng trở nên rối ren, những tiếng la hoảng không dứt vang lên, hiển nhiên cũng đã nhận ra tình hình quái dị.

– Vực chủ, bây giờ ta làm sao đây?

Đoạn Vĩ gấp gáp hỏi. Nếu cứ tiếp tục như này, linh lực của bọn họ sẽ bị hút sạch, đến lúc đó làm sao có thể rời khỏi Hắc Minh Uyên?

Mục Phong đảo mắt suy nghĩ, hung hăng cắn răng quát:

– Bỏ chạy thôi!

Tình huống đã quái dị lại không có cách nào giải quyết, Mục Phong biết rõ bọn họ vẫn còn quá lỗ mãng. Cửu U Tước là sinh vật ở cấp độ nào chứ? Dù cho nó có thất bại trong tiến hóa, đang ở trạng thái cực kỳ suy yếu, thì thực lực hiện tại của họ căn bản không thể nào kiếm được chút lợi thế nào.

Thời điểm này phải dứt khoát quyết định, không thể tham lam chần chừ, mạng sống là quan trọng nhất, có bảo bối thì cũng phải có mạng để dùng, Mục Phong lập tức dẫn người bỏ chạy.

“Ầm!”

Song, ngay lúc nhóm người Mục vực quay lưng chạy đi, đất đai khu vực núi lửa lại đột ngột run rẩy dữ dội, như thể một trận động đất.

– Vực chủ, mau nhìn kìa!

Giọng hô hoán kinh hãi vang lên. Mục Phong và Mục Trần cùng ngẩng đầu, từ trong Hắc Minh Uyên đột ngột xuất hiện mấy luồng hào quang. Trong mỗi luồng hào quang đều có một linh thú thực lực cường hãn, thậm chí phía trước có hơn mười con linh thú cao cấp!

Đám linh thú đó như điên cuồng lao về phía này. Nhìn đàn linh thú cuồng dã, sắc mặt nhóm người Mục vực trở nên tái nhợt.

Mục Trần cũng không thể kiềm chế, hít một hơi lo sợ. Cái chuyện gì đây? Không lẽ mọi linh thú trong Hắc Minh Uyên đều lao đầu về đây sao?

– Mau tránh đi!

Mục Phong cũng run rẩy, áp lực cực lớn khiến lòng hắn kinh hoàng, vội dẫn mọi người chạy về một vách đá gần đó. Đối mặt với vạn thú điên cuồng, thực lực của cường giả Thần Phách cảnh cũng chẳng thấm vào đâu.

Khi nhóm Mục Phong hoảng hốt né tránh, Liễu vực cũng nhận ra tình cảnh đáng sợ, không ít kẻ chân tay mềm nhũn, trong chiến trường này thật sự quá kinh hoàng.

Liễu Kình Thiên cũng không khá hơn, nhưng may mắn lão là cường giả lão luyện, không mất bình tĩnh, lập tức dẫn người vội vã tìm hướng chạy trốn, không dám lọt vào lộ trình của đám thú điên cuồng kia.

Hai toán người cách nhau một khoảng xa, không ai dám lên tiếng, cẩn thận nép sát vào đá, nhìn chằm chằm vào đàn thú cuồng dã đang lao tới.

Mục Trần run rẩy khi nhìn đàn linh thú, chợt ánh mắt hắn sắc bén, vì hắn phát hiện những con linh thú ấy đều mang ánh mắt đỏ ngầu điên loạn. Cảm giác kỳ quái hiện hữu, như thể chúng bị thứ gì đó kích thích khiến toàn bộ trở nên phát cuồng.

Mục Trần nhíu chặt lông mày, đột nhiên quay lại nhìn đám xương trắng trong thung lũng, nhớ lại bộ hài cốt của Linh Trùng sư, bất giác sự đề phòng với Cửu U Tước chưa thấy mặt kia lại tăng thêm dữ dội. Thứ này khó lòng đối phó.

Đàn linh thú cuồng loạn cuối cùng tiến đến thung lũng đá đen, rừng xương trắng dưới chân bị chúng xóa sổ thành bụi, mà chúng cũng không để tâm chút nào, chỉ chồm chồm lao lên, thẳng hướng quả trứng đen thần bí lơ lửng trên không trung miệng núi lửa.

Mục Trần chứng kiến chúng nhanh chóng tiến gần quả trứng đen thần bí. Tiếp theo, hoa văn sáng rực hình con chim đen khổng lồ như sống lại, vỗ cánh nhẹ nhàng.

Thời tiết đang tối tăm, lại càng thêm u ám.

“Kwoork!”

Lại một tiếng hót lảnh lót mang theo sóng âm lan tỏa. Sóng âm như sóng nước, nhẹ nhàng lan ra, tiếp xúc với đàn linh thú điên loạn lao lên trước.

Trời đất bỗng chốc trở nên tĩnh lặng bất thường.

Mục Trần hít mạnh một hơi, trong mắt hắn lộ vẻ hoảng sợ tột cùng, vì hắn thấy những linh thú này khi bị sóng âm lan tới, bất kể cao cấp hay sơ cấp, đều khựng lại trong tích tắc, hóa thành những bộ hài cốt trắng tinh đủ mọi hình dạng, đứng sững ngay trong rừng xương trắng trước đây.

Mục Trần và Mục Phong bất giác liếc nhau, cả hai đều lộ vẻ khiếp sợ vô ngần. Thì ra đám bạch cốt mà trước đây họ gặp đều do đây mà có…

Vậy thì, tình huống này không phải là lần đầu tiên xuất hiện.

Quay lại truyện Đại Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 400: Tiên thần truyền thừa

Chương 114: Giết gà dọa khỉ

Đại Chúa Tể - Tháng 2 2, 2025

Chương 399: Đến Ma giới