Chương 603: Bát cường đối chiến | Đại Chúa Tể
Đại Chúa Tể - Cập nhật ngày 05/02/2025
Tám cột sáng chọc trời, ai nấy đều thấy rõ mồn một.
Tám cột sáng, bốn màu rực rỡ: đỏ, xanh lá, đen, vàng. Chúng xen kẽ nhau, tạo nên cảnh tượng kỳ ảo.
Mọi người hò reo, bàn tán xôn xao, giọng đầy phấn khích chờ mong.
Mục Trần nhìn sang cột sáng đỏ rực còn lại, đó là đội ngũ mặc đồng phục xanh lá.
Gã đội trưởng, không ai khác chính là Liễu Thanh Vân, ánh mắt gã cũng đang khóa chặt lấy Mục Trần.
Đối thủ của Mục Trần chính là chi đội Thanh Thiên Linh Viện!
“Phù!”
Trầm Thương Sinh mừng rỡ, thở phào nhẹ nhõm. Nếu như ngay vòng đầu đã phải chạm trán Ôn Thanh Tuyền hay Võ Linh thì thật tệ. Dù sao cũng có chút giao hảo, không muốn loại nhau sớm vậy.
Chi đội Thanh Thiên Linh Viện kia lại là đồng minh của Cơ Huyền, thật là cơ hội tốt để dạy dỗ bọn chúng.
Trầm Thương Sinh còn nhớ rõ, thời gian trước Liễu Thanh Vân đã giúp Cơ Huyền uy hiếp Mục Trần. Cũng may tên kia có chuẩn bị chu đáo, nếu không đã chẳng có kết quả hôm nay.
Mục Trần nheo mắt, rồi cũng quan sát những cặp đấu còn lại, ánh mắt khẽ dao động. Đối thủ của Cơ Huyền lại là chi đội Bất Bại Linh Viện do Ôn Bất Thắng dẫn đầu!
Trong bát cường hiện tại, thực lực Bất Bại Linh Viện yếu nhất. Thông thường, những linh viện nhỏ như vậy khó có khả năng lọt vào bát cường. Năm nay, Ôn Bất Thắng có thể đạt được thành tích này, bất kể thế nào cũng sẽ được lưu danh sử sách của Bất Bại Linh Viện, nhận lấy vinh quang tuyệt đỉnh.
Mục Trần nhìn Ôn Bất Thắng, thấy hắn không hề tỏ ra chán nản hay thất vọng dù ngay trận đầu đã gặp phải Cơ Huyền.
Lúc này Mục Trần cũng chẳng giúp gì được cho hắn, chỉ có thể âm thầm cầu mong, cổ vũ hắn trong lòng.
Ôn Thanh Tuyền lại đối đầu với bại tướng của Lạc Li, Cửu Đỉnh Linh Viện, Phương Vân.
Cặp đấu cuối cùng dĩ nhiên là Võ Linh và Huyết Thiên Hà của Huyết Thần Viện.
Huyết Thiên Hà này, trong lòng Mục Trần chẳng chút hảo cảm, thậm chí phải nói là sát ý tràn ngập, vì gã dám nhắm tới Lạc Li!
Huyết Thiên Hà rất quái lạ, chưa ai thấy gã bộc lộ thực lực chân chính, vậy mà hắn dễ dàng lọt vào top 8, chắc chắn chiến lực cực mạnh.
Võ Linh cũng không phải dạng vừa, cũng như Huyết Thiên Hà, trong kỳ đấu loại cũng chưa bộc lộ thực lực, dĩ nhiên còn ẩn giấu.
Hai chi đội này đối đầu nhau, kết quả thật khó đoán.
– Thật xui xẻo… vừa vào đã gặp ngay Cơ Huyền.
Mấy gã đội viên của Ôn Bất Thắng đau khổ than thở.
– Bát cường đã giành được rồi, còn lo ngại gì nữa? Chỉ cần dốc hết sức, không uổng công chúng ta cố gắng đến đây. Phải biết tranh thủ cơ hội này để dương danh Bất Bại Linh Viện chúng ta!
Ôn Bất Thắng cười, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cơ Huyền, không hề sợ hãi, mà chiến ý hừng hực.
Ôn Bất Thắng trấn định như vậy, bốn gã đội viên cũng trở nên ngoan cường hơn.
Đúng vậy, Bất Bại Linh Viện đã lọt vào bát cường, vượt xa chỉ tiêu đề ra. Dù trận tiếp theo có thua trắng tay cũng không khiến họ mất mặt, cứ dốc hết sức là được.
– Được đó, cứ đến thử xem chi đội Thánh Linh Viện này mạnh đến cỡ nào!
– Hừ, lại là cái tên bại tướng của Lạc Li.
Ôn Thanh Tuyền trừng mắt liếc nhìn Phương Vân, nhếch môi khinh bỉ, rồi quay sang bốn cô gái xinh đẹp trong đội mình:
– Các ngươi chớ có làm ta mất mặt, lỡ mà thất trận, đợi đến khi trở về Vạn Hoàng Linh Viện, đừng trách ta lạt thủ tồi hoa!
Tay nắm chặt cán thương, gương mặt trở nên hung ác mà vẫn xinh đẹp vô song.
– Hì hì, biết rồi!
Tần Nhi, Nhạc Nhi mỉm cười khúc khích, vẻ mặt tươi như hoa, khiến người ta cồn cào trong ruột.
Còn chi đội Phương Vân nhìn thấy bộ dạng của đối thủ, chỉ biết thầm kêu khổ. Ngay cả Phương Vân sắc mặt cũng kém đi nhiều, đối thủ là Ôn Thanh Tuyền, hắn thấy rất áp lực.
– Huyết Thần Viện à…
Võ Linh nheo mắt chăm chú vào mấy gã áo bào đỏ tươi như máu, gương mặt thanh tú như nữ tử lộ vẻ trầm ngâm. Huyết Thiên Hà kia mang đến cho hắn một cảm giác nguy hiểm.
– Bọn người kia không đơn giản.
Võ Doanh Doanh lên tiếng. Có lẽ thời điểm cuối vòng loại, chi đội Võ Linh Viện cũng tổ chức lại, do vậy Võ Doanh Doanh mới có thể xuất hiện ở đây.
Võ Linh khẽ gật đầu, vươn tay xoa nắn, mặt bình tĩnh:
– Huyết Thiên Hà để đó cho ta, các ngươi cứ tận lực phát huy, cố gắng đừng để xảy ra chuyện gì.
Võ Doanh Doanh nghe vậy, gật đầu.
Tám chi đội trên Hoàng Kim Chiến Thang đang bàn mưu tính kế, bên ngoài mọi người cũng sôi nổi bàn tán, nhưng chẳng ai dám mạnh miệng chắc chắn chiến quả.
Bát cường vòng loại có thứ tự rõ ràng, nhưng không có nghĩa là thực lực của họ đã bộc lộ hết. Chưa chắc đệ nhất vòng loại có thể là quán quân đại tái, kiếm điểm số và đánh nhau là hai chuyện khác nhau.
Ai biết được chi đội hạng 8 kia, cuối cùng lại có thể trở cờ giành luôn quán quân, những đại tái trước cũng không phải chưa từng xảy ra.
Dù bàn luận thế nào, vòng quyết chiến vẫn là vòng đấu phấn khích nhất. Bốn cặp đấu này, ai sẽ vào tứ cường? Một vấn đề mà ai ai cũng háo hức mong chờ.
Trên bầu trời, năm vị viện trưởng sau khi xem qua bốc thăm bắt cặp, thần sắc trở nên khác nhau, nhưng không ai tỏ ra lo lắng, vì đều tin tưởng vào linh viện nhà mình.
– Phân cặp đấu đã xong, tám chiến đội mau theo thứ tự lên đài.
Thiên Thánh viện trưởng thản nhiên cất tiếng, lão vung tay lên, chiến đài khổng lồ mênh mông lúc này phân liệt thành bốn chiến đài đều nhau, sắp ở bốn hướng đông tây nam bắc.
Mỗi chiến đài lại được ngăn cách ra thành năm khối, kim quang tràn ngập như đúc từ hoàng kim, rắn chắc vô cùng.
– Bát cường quyết chiến năm nay lấy quy chế bảy điểm mà định. Mỗi chi đội có bảy điểm, đội viên mỗi người một điểm, đội trưởng ba điểm. Đánh bại đối phương sẽ được tăng điểm, đội nào có số điểm cao hơn thì chiến thắng, lọt vào tranh đấu tứ cường.
– Bảy điểm… đội trưởng lại có đến ba điểm?
Mục Trần hơi kinh ngạc. Tổng cộng bảy điểm mà đội trưởng chiếm gần phân nửa, cho thấy đội trưởng quan trọng cỡ nào. Cơ bản chỉ cần đánh bại đội trưởng đối phương, chiến cuộc xem như đã định, trừ phi cả bốn đội viên toàn bộ bị đánh bại.
– Nghe rõ cả rồi chứ?
Trên bầu trời, Thiên Thánh viện trưởng chậm rãi hỏi lại.
Tám chi đội đều gật đầu.
– Đã vậy thì tất cả lên đài!
Thiên Thánh viện trưởng vung tay.
“Vù!”
Cả tám chi đội bay lên, rồi hạ xuống bốn chiến đài khác nhau trong ánh mắt ngưỡng mộ và mong chờ của đông đảo khán giả.
Mục Trần xuất hiện ở chiến đài phía tây.
– Liễu Thanh Vân để đó cho ta.
Mục Trần vừa hạ xuống đã nói.
Chi đội của hắn sau khi tổ chức lại, chiến lực đội hình đã trở nên cực mạnh, đủ sức cạnh tranh mọi thứ hạng cao nhất. Có hắn và Lạc Li, thậm chí có thể nói chi đội của hắn còn mạnh hơn phần còn lại. Nhưng với quy chế 7 điểm này, nguy cơ vẫn có thể xảy ra, nếu đội trưởng bại, chi đội coi như xong.
Đối thủ mạnh nhất bên đối phương là Liễu Thanh Vân, Mục Trần dĩ nhiên muốn tự mình dọn dẹp, dù biết rõ gã Liễu Thanh Vân không phải dạng vừa, nhưng bây giờ hắn chẳng ngán bất kỳ đối thủ nào.
– Cẩn thận đó.
Lạc Li tán thành, khẽ nhắc nhở. Liễu Thanh Vân là thiên tài Phong Linh Tộc. Chủng tộc lâu đời nội tình hùng hậu kia không dễ dây vào.
Mục Trần gật đầu.
Bốn người còn lại nhanh chóng tản ra bốn khối chiến đài đã được phân cách.
Mục Trần ở lại một mình, nhìn ra bên ngoài, biển người vô tận không thấy điểm cuối, đang hò reo vang dậy cổ vũ tất cả những chi đội tham gia vào vòng đấu quyết định này.
Không khí cực kỳ sôi động.
Bị không khí đó cuốn hút, Mục Trần hít thở thật sâu, máu huyết lưu thông trong người bắt đầu tăng tốc, chiến ý bừng lên trong mắt.
Một bóng người quỷ dị hiện ra phía trước hắn, Liễu Thanh Vân chắp tay sau lưng, hờ hững cười nhạt.
– Mục Trần, ta đến ngăn bước của ngươi.