Chương 6: Biên độ dao động linh lực | Đại Chúa Tể

Đại Chúa Tể - Cập nhật ngày 01/02/2025

Trong đình viện, Mục Trần đứng thẳng người, lòng bàn tay khum lại, một sợi linh lực màu đen bắt đầu ngưng tụ trong lòng bàn tay, phát ra những chấn động mạnh mẽ sắc bén.

Mục Trần cảm nhận được sự biến hóa rất nhỏ của sợi linh lực trong lòng bàn tay. Một lát sau, hắn chăm chú nhìn sợi linh lực đen đậm đang nằm im trong tay mình, bỗng nhiên nó chấn động dữ dội.

Trạng thái này giống như giọt nước rơi vào chảo dầu sôi. Ở trong những chấn động này, sợi linh lực kia ngày càng rung chuyển mạnh hơn.

Bàn tay Mục Trần hơi run rẩy. Hắn cảm nhận được biên độ dao động của sợi linh lực này đang tăng nhanh. Một tầng… Ba tầng… Năm tầng… Tám tầng…

Khi biên độ dao động của sợi linh lực đạt đến lớp thứ chín, lòng bàn tay Mục Trần cũng rung rẩy dữ dội hơn. Hình như sợi linh lực đã bắt đầu có dấu hiệu thoát khỏi sự khống chế của hắn.

“Mới chỉ chín lần, vậy cũng chưa đủ.”

Mục Trần khẽ chau mày, lòng bàn tay khum bỗng chực nắm chặt, trong đó như có một âm thanh vang lên, sợi linh lực lại tăng vọt một lần nữa như một con ngựa hoang.

Mười ba lần.

Linh lực màu đen bao trùm bàn tay Mục Trần, ánh mắt hắn trở nên nghiêm túc. Trong chốc lát, bàn tay hắn run rẩy mãnh liệt, hai ngón tay chắp lại, đâm nhanh như chớp tới cột đá trước mặt.

Tiếng gió rít lên.

Linh quyết tấn công Phàm cấp trung phẩm, Toái Cốt Chỉ!

“Bụp!”

Hai ngón tay Mục Trần đâm rất sâu vào trong cột đá, khiến cho chỗ đó xuất hiện những vết rạn nứt, lan ra xung quanh.

Mục Trần nhìn chằm chằm vào những vết rạn nứt đó, chậm rãi rút ngón tay về, thì thào tự nhủ: “Mười ba lần.”

Hắn gật đầu. Hôm nay chỉ mới tu luyện Đại Phù Đồ Quyết ở cấp độ nhập môn, nhưng linh lực đã có thể tăng lên đến mười ba lần, điều này đủ để chứng minh sức mạnh của linh quyết này. Hơn nữa, Mục Trần có thể cảm nhận được, khi bản thân thuần thục Đại Phù Đồ Quyết hơn nữa, tốc độ tăng trưởng linh lực cũng sẽ được nâng cao.

“Đại Phù Đồ Quyết này chắc chắn là linh quyết Linh cấp thượng phẩm.”

Mục Trần nhếch miệng cười, vật mà mẫu thân để lại quả thực không phải thứ tầm thường. Linh quyết Linh cấp thượng phẩm, e rằng trong Bắc Linh cảnh này cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Chỉ có điều, tu luyện linh quyết này lại hơi khó khăn. Mặc dù Mục Trần rất tự tin vào thiên phú của bản thân nhưng thực sự, hắn cảm thấy việc tu luyện Đại Phù Đồ Quyết chẳng hề dễ dàng.

“Dù sao ta cũng không thiếu thời gian.” Mục Trần lẩm bẩm, rồi phủi tay quay người trở về phòng. Xem ra trong mấy ngày qua, tâm tư của hắn đều tập trung vào việc tu luyện Đại Phù Đồ Quyết.

Cách đó không xa, Mục Phong cũng đã chứng kiến những chuyện xảy ra, không nhịn được mà bật cười thỏa mãn: “Thiên phú tu luyện của Tiểu Mục quả nhiên hơn người. Năm xưa, ta đã mất tới năm ngày mới luyện ra được sợi linh lực đầu tiên, mà cũng chỉ tăng lên bảy lần linh lực thôi.”

“Thật không ngờ, mới có nửa ngày mà nó đã tu luyện ra linh lực, hơn nữa lại đạt tới mức đáng sợ như thế, quả thật khiến ta phải kinh ngạc.” Dẫu nói vậy, trong mắt Mục Phong không giấu nổi sự tự hào và vui mừng.

“Ha ha, thiên phú của Tiểu Mục quả thật đáng sợ, e rằng thành tựu sau này của nó còn hơn cả những lão già như chúng ta.” Chu Dã đứng bên cạnh cũng gật đầu cười, giọng nói đầy hoài niệm.

“Đúng vậy, tuy Bắc Linh cảnh này lớn với chúng ta, nhưng với Tiểu Mục, lại thật quá nhỏ bé…”

Trong những ngày tiếp theo, Mục Trần dồn toàn bộ tinh lực vào việc tu luyện Đại Phù Đồ Quyết. Nhìn bề ngoài, hắn có vẻ lười nhác nhưng bên trong lại kiên cường, mạnh mẽ. Chính điều này đã giúp hắn có được danh vọng hiển hách ở một nơi đầy biến thái như Linh lộ, chỉ tiếc rằng cuối cùng hắn lại gây ra một chuyện lớn khiến vô số thiên tài phải há hốc mồm.

Dưới sự tu luyện không ngừng nghỉ, chỉ trong bảy ngày, linh lực trong khí hải của Mục Trần đã tăng lên nhanh chóng. Hắn cũng hiểu sâu hơn về Đại Phù Đồ Quyết, nhưng vẫn còn cách Trúc Cơ cảnh một khoảng khá xa. Điều này không khỏi khiến hắn âm thầm tặc lưỡi, Đại Phù Đồ Quyết quả nhiên không phải là vật bình thường.

Khi việc tu luyện Đại Phù Đồ Quyết đã đi vào quỹ đạo, Mục Trần bắt đầu thả lỏng một chút. Hắn lại phân ra một phần tinh thần tìm kiếm những quyển linh quyết tấn công thích hợp với bản thân trong mật thất để tu luyện.

Mặc dù đã có chút linh lực làm cơ sở, nhưng nếu muốn tăng cường sức chiến đấu, thì không thể thiếu linh quyết tấn công.

Liễu Dương kia cũng không phải hạng tầm thường. Hắn là cao thủ đứng đầu của địa giới Bắc Linh viện, có thể thấy được sự lợi hại của hắn. Hơn nữa, phụ thân của hắn là vực chủ Liễu vực, vực mạnh nhất tại Bắc Linh cảnh, thực lực còn mạnh hơn Mục vực một chút. Những năm gần đây, Liễu vực thường xảy ra tranh chấp với Mục vực, hai bên rất ghét nhau, nên dù không thể cài người vào Bắc Linh viện thì cũng sẽ dành Liễu Dương sự ủng hộ tối đa…

Chỉ có điều, Mục Trần có dễ dàng bị đạp xuống như vậy sao? Chuyện này đến cả những thiên tài biến thái trong Linh lộ cũng không làm được.

Trong một sân huấn luyện có rất nhiều ụ đá bao quanh, có một người đang lướt đi trong bụi mờ, quanh hai bàn tay hắn linh lực màu đen mờ mịt phát ra những chấn động mạnh mẽ.

“Phốc!”

Trong sự che phủ của linh lực màu đen, hai ngón tay hắn duỗi thẳng ra, tạo thành chiếc gai nhọn đen đậm, đâm thật mạnh xuống một tảng đá.

“Răng rắc!”

Vô số mảnh đá vụn văng ra, từng vết nứt như mạng nhện nhanh chóng lan ra khắp mặt tảng đá. Đôi mắt đen láy của Mục Trần bỗng lấp lánh tinh quang, hai ngón tay đâm vào tảng đá rung lên, ngay sau đó vang lên tiếng nổ, tảng đá lớn cỡ một người ôm đã bị đâm xuyên qua.

Tảng đá vỡ tung, bộ pháp của thiếu niên thay đổi không ngừng, hóa chỉ thành chưởng, linh lực màu đen tuôn ra mang theo âm thanh sét đánh, hắn vỗ một chưởng lên một tảng đá khác.

“Rắc!”

Lúc bàn tay thiếu niên vỗ lên tảng đá, chân hắn cũng đồng thời đá thật mạnh vào một tảng đá khác.

“Bùm! Bùm!”

Hai tiếng nổ vang lên, hai tảng đá vỡ vụn, mảnh vụn bay tứ tung. Thiếu niên từ từ co chân lại, hô hấp cũng dần trở lại bình thường, linh lực màu đen bao quanh hai bàn tay lẳng lặng tản đi.

“Bốp! Bốp!”

Có tiếng vỗ tay từ bên cạnh truyền tới, Mục Trần nhìn qua thì thấy Mục Phong đang đứng bên ngoài sân huấn luyện, mỉm cười thỏa mãn. Thái độ của Mục Trần khiến ông ta tương đối hài lòng. Thế công của hắn như mưa rào, ẩn chứa bên trong sự sắc bén mạnh mẽ không kém gì những thủ hạ từng trải qua huấn luyện sinh tử của ông. Xem ra, con trai mình ở trong Linh lộ rèn luyện một năm cũng không uổng phí.

“Cha.”

Mục Trần phủi bụi trên cánh tay, đi về phía Mục Phong.

“Mai con phải quay lại Bắc Linh viện hả?” Mục Phong hỏi với nét mặt tươi cười.

Mục Trần khẽ gật đầu.

“Nếu con có thể chiến thắng trong đợt tỷ thí này thì có thể tiến vào thiên giới Bắc Linh viện. Đến lúc đó, con sẽ có tư cách tranh đoạt một suất vào Ngũ đại viện.” Mục Phong khẽ vỗ vai Mục Trần, miệng cười nói.

“Một suất vào Ngũ đại viện sao!”

Mục Trần duỗi lưng, mặt nở nụ cười: “Cha yên tâm, con nhất định sẽ lấy được suất đó!”

Quay lại truyện Đại Chúa Tể

Bảng Xếp Hạng

Chương 25: Tinh phách linh thú

Đại Chúa Tể - Tháng 2 1, 2025

Chương 358: Bí quá hoá liều

Chương 24: Ước định

Đại Chúa Tể - Tháng 2 1, 2025