Chương 84: Che khuất bầu trời, Thôn Thiên minh điểu! | Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa

Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Cập nhật ngày 30/01/2025

Trên đời này, chỉ cần tập được Hoàng Cực kiếm pháp, thì liền có thể trở thành người kế vị vị trí?

Cố An một bên hái thảo, một bên lén nghe ngóng.

Hoàng Cực kiếm pháp, hắn rất quen thuộc!

Về sau, sẽ có cơ hội hỏi han Lý Nhai, nếu Lý Nhai muốn tranh giành hoàng vị, hắn cũng có thể chỉ bảo thêm chút ít.

Chờ một chút!

Lão già này không có ý tốt a!

Cố An thầm cảm thấy không ổn, hắn đột nhiên nghi ngờ Lý Huyền Đạo cố ý nói điều này cho hắn nghe. Tòa lầu các kia cũng không có bố trí cấm chế ngăn cách.

Hắn lại nghĩ đến một điểm, Lý Huyền Đạo dã tâm thực sự muốn trở thành trường sinh bất tử Hoàng Đế.

Đối với Hoàng Đế mà nói, uy hiếp lớn nhất có thể đến từ Thái Tử. Dù rằng không có tu tiên, nhưng phàm nhân trong vương triều, Hoàng Đế đến già cũng sẽ kiêng dè Thái Tử. Những người có thể thuận lợi kế thừa hoàng vị chẳng được bao nhiêu.

Chẳng lẽ Lý Huyền Đạo muốn đưa Lý Nhai đi đánh rụng Thái Tử?

Thật là có khả năng!

Cố An không muốn nghĩ thêm nữa, quyết tâm chuyên tâm hái thảo, mặc kệ cha con bọn họ tự đấu đá nhau đi.

Vì có Lý Huyền Đạo ở đây, Cố An sau khi hái xong dược thảo cũng không lập tức rời đi, mà đến sáng hôm sau mới ra khỏi Huyền cốc.

Hắn rời đi vào lúc sáng sớm, Lý Huyền Đạo vẫn chưa đi, lão lại nói muốn đợi một thời gian ngắn, khiến hắn nghi ngờ Lý Huyền Đạo có ý định xem trò vui chính ma đại chiến.

Trở về Huyền cốc, Cố An trao đổi với Ngộ Tâm vài câu, thông báo rằng Ma đạo sắp đột kích, yêu cầu bọn họ trong ngày thường không được chạy lung tung. Điều này khiến các đệ tử, bao gồm Ngộ Tâm, rất lo lắng.

Cố An quyết định sẽ ở lại Huyền cốc qua đêm, hôm sau sẽ đi Dược cốc, nơi có Điền Lão cùng 50 vị Kết Đan cảnh tu sĩ, hết sức an toàn. Huyền cốc thì khác, chỉ có một đám tạp dịch đệ tử.

Bây giờ, Huyền cốc cung cấp tuổi thọ, thu nhập của hắn dần giảm sút, nhưng dưới Huyền cốc có Bát Cảnh động thiên vẫn khác biệt. Dù thu nhập của Huyền cốc không nhiều, nhưng hắn cũng không nỡ bỏ đi.

Sau mười ngày.

Lý Huyền Đạo đã an bài Nguyên Anh cảnh tu sĩ đến Huyền cốc.

Cố An đứng trên lan can gỗ phía trước, xa xa nhìn thấy một nữ tử mang mũ rộng vành, áo xanh rút kiếm tiến tới. Gió lạnh lay động xiêm y nàng khiến khí chất của nàng càng thêm xuất trần.

【Dương Nghê (Nguyên Anh cảnh chín tầng): 214/780/1360】

Hai trăm tuổi Nguyên Anh cảnh, tư chất không tệ.

Cố An lặng yên suy nghĩ, rồi bước tới chào Dương Nghê.

“Tại hạ Cố An, là cốc chủ của Dược cốc, không biết đạo hữu là…”.

Cố An đến gần, đưa tay hỏi.

Dương Nghê đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, khiến hắn cố ý giả bộ như bị dọa, lùi lại một bước.

“Nhường ta xem một cái khác cốc chủ lệnh bài.” Dương Nghê truyền âm nói, thanh âm rất lạnh nhưng cũng hết sức dễ nghe, vừa nghe đã biết là một mỹ nhân.

Cố An lúc này đưa ra Thiên Nhai cốc lệnh bài, Dương Nghê nắm lấy, kiểm tra xong lại trả lại cho hắn.

“Ta là người bệ hạ phái tới bảo vệ ngươi, về sau ta sẽ là ngoại môn đệ tử bên cạnh ngươi.” Dương Nghê lại truyền âm nói.

Cố An gật đầu, mở miệng nói: “Nguyên lai là Hàn trưởng lão giới thiệu ngươi tới, ta có thể đã chờ ngươi khá lâu rồi.”

Nói xong, hắn quay lưng dẫn Dương Nghê đi về lầu các.

Dương Nghê bắt kịp bước chân của hắn, còn các đệ tử trong cốc khác dồn dập ném ánh mắt tò mò về phía nàng. Hình tượng của Dương Nghê thật sự khiến người ta không nhịn được mà ngắm nhìn nhiều lần.

Vào trong phòng, Cố An đóng cửa lại, nói: “Trong cốc đều là Luyện Khí cảnh tu vi, không cần phải lo lắng.”

Dương Nghê đưa tay vung lên, linh lực hóa thành một đạo cấm chế màu xanh khắc lên cửa phòng.

Hết sức cẩn thận!

Làm xong mọi thứ, Dương Nghê đi đến trước bàn, đặt bảo kiếm xuống, tháo mũ rộng vành ra, để lộ mái tóc trắng như thác nước tuôn dài, nàng quay đầu nhìn về phía Cố An, dung mạo cực kỳ trẻ tuổi, thoạt nhìn chỉ như mới hai mươi.

Nàng ngũ quan xinh đẹp, nhưng gương mặt toát lên vẻ lạnh lùng, tạo cảm giác băng sơn mỹ nhân. Cái đóc lạnh lùng khiến người ta dễ dàng bỏ qua vẻ đẹp của nàng, không dám nhìn thẳng mặt nàng.

Nàng đánh giá Cố An, mở miệng hỏi: “Nghe nói ngươi và Lý Nhai quan hệ rất tốt?”

“Đúng vậy, Lý sư huynh trước đây cũng ở Dược cốc làm tạp dịch đệ tử, chúng ta là cùng một ngày tiến đến.” Cố An hồi đáp.

Dương Nghê nghe xong, vẻ mặt nở nụ cười, nụ cười khiến người ta cảm nhận được nét đẹp uyển chuyển.

Cố An không suy nghĩ nhiều, dù sao hắn biết Cơ Tiêu Ngọc còn đẹp hơn.

“Tiểu tử kia từ nhỏ đã là bối loại, cùng các huynh đệ tỷ muội không hợp, không nghĩ tới lại có thể cùng ngươi loại tạp dịch đệ tử kết giao.” Dương Nghê thán phục nói.

Lời nói này…

Dương Nghê từ trong túi trữ vật lấy ra một chiếc vòng ngọc màu xanh, nói: “Đây là Thượng phẩm pháp khí, có thể chứa đựng linh lực, coi như quà ra mắt.”

Chứa đựng linh lực?

Cũng khá hiếm thấy.

Cố An vội vàng khoát tay nói: “Cái này không được, tiền bối tới bảo vệ ta, sao ta dám nhận lễ?”

“Nếu ngươi muốn nhận thì cứ nhận, mẫu thân của Lý Nhai là tỷ tỷ ta, ngươi và Lý Nhai quan hệ tốt, tự nhiên tính là hậu bối của ta!” Dương Nghê không nhịn được nói, nàng trực tiếp ném vòng ngọc cho hắn, sau đó quay người đi tới giá sách.

“Ngươi tự mình xử lý đi, không cần bận tâm đến ta.”

Cố An đón được vòng ngọc, trong lòng rất muốn nói đây là lễ của ta, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của Dương Nghê, rõ ràng muốn ở lại đây, hắn chỉ có thể thôi.

Kể từ khi gặp Thẩm Chân, Cố An không muốn ở trong lầu lưu lại những thứ không thể gặp, nên hắn do dự một lát, vẫn quay lưng rời đi, không quấy rầy Dương Nghê.

Dương Nghê gia nhập cũng không làm thay đổi nhịp sống trong Huyền cốc, vì nàng rất ít ra khỏi phòng, cũng không giao tiếp với các đệ tử khác.

Khi Cố An chuẩn bị đi Dược cốc vào ngày thứ ba, nàng nhất định phải đi cùng, Cố An đành phải mang theo nàng.

Khi vào Dược cốc, nàng liền bị kinh ngạc, bắt đầu một lần nữa xem xét Cố An.

Người này tạp dịch đệ tử không đơn giản a!

Cố An cũng không sợ nàng nói với Lý Huyền Đạo, có lẽ Lý Huyền Đạo đã sớm tra ra Dược cốc, chuyện này muốn giấu diếm rất khó.

Ngược lại, hắn không thẹn với lương tâm.

Nếu Lý Huyền Đạo nghi ngờ hắn, hắn cũng không sợ.

Trong lòng hắn, hắn đối với Lý Huyền Đạo kiêng kị kém xa so với Thái Huyền môn.

Cứ như vậy, Dương Nghê đi theo Cố An dò xét Dược cốc, xem hắn ngắt lấy dược thảo, lại gieo hạt.

Một tháng trôi qua, Dương Nghê sinh ra một cảm tình tốt đẹp đối với Cố An.

Cố An quá thành thật, đối đãi tạp dịch đệ tử cũng hết sức ôn hòa. Loại người này đối với bất kỳ ai cũng không có uy hiếp, nàng cũng vì thế mà hiểu rõ vì sao Lý Nhai lại để tâm Cố An.

Cuộc sống cứ thế trôi qua từng ngày.

Đông tuyết bay tán loạn, bao trùm Cố An mỗi một góc nhỏ trong Dược cốc.

Lý Huyền Đạo đã từng nói Ma đạo sẽ xâm lấn Thái Huyền môn vào cuối năm, điều này khiến Cố An mỗi ngày đều lo nghĩ về việc này, nói không chừng có ngày Ma đạo sẽ đột kích.

Vào một ngày.

Trong Huyền cốc.

Cố An và Ngộ Tâm đang dẫn dắt các đệ tử xúc tuyết, Dương Nghê đứng ở đằng xa trên lan can gỗ, nhìn về phía trước, hai tay ôm kiếm.

“Sư huynh, vị ngoại môn đệ tử này là cảnh giới gì a?” Ngộ Tâm đứng bên cạnh Cố An, thấp giọng hỏi, rất tò mò.

Dương Nghê đứng đó, nhìn cũng rất mạnh.

“Mắc mớ gì tới ngươi, cô ta có thể là đệ tử của ta, đừng mơ!” Cố An tức giận nói.

Ngộ Tâm cười khúc khích nói: “Sư huynh, vẫn là ngươi hiểu ta, lúc nào an bài cho ta một vị Trúc Cơ cảnh đệ tử hiện tại đây a, ta đi đến đâu cũng uy phong!”

“Thực sự an bài cho ngươi, ngươi dám tiếp?”

Nghe nói như thế, Ngộ Tâm tựa hồ nghĩ đến cái gì, ngượng ngùng cười một tiếng, không tiếp tục nói nữa.

Cố An tiếp tục xúc tuyết.

Một lát sau, hắn tựa hồ cảm nhận được điều gì, nhíu mày nhưng không có ngừng công việc trong tay.

Xa xa, Dương Nghê cũng cảm nhận được điều gì, phi thân nhảy lên, bay tới đỉnh núi phía nam. Động tác của nàng khiến tất cả mọi người trong cốc đều ngẩng đầu nhìn theo.

Tuyết lớn đầy trời, thiên địa lâm vào màu trắng xoá, từ trong cốc nhìn ra, Dương Nghê đứng trên đỉnh núi cơ hồ rất mờ mịt, phảng phất như bất cứ lúc nào cũng bị bão tuyết thôn phệ.

“Nàng làm sao vậy?” Ngộ Tâm không nhịn được hỏi Cố An.

Cố An ngẩng đầu, nói: “Ta cũng không biết, đợi nàng xuống sẽ hỏi lại.”

Ầm Ầm từng tiếng

Một hồi chim hót nhẹ nhàng vang lên, quanh quẩn giữa thiên địa, ngay cả tiếng gió thổi cũng không thể nào che giấu được.

Đột nhiên vang lên tiếng chim hót khiến mọi người nhíu mày, nhìn quanh quẩn, tìm kiếm phương hướng âm thanh phát ra.

Ngộ Tâm tựa hồ nghĩ đến điều gì, sắc mặt đại biến, vội vàng hô: “Tất cả mọi người trở về phòng! Nhanh!”

Trong khi nói chuyện, hắn kéo Cố An hướng lầu các mà chạy.

Cố An thoát khỏi tay hắn, nói: “Các ngươi vào trước đi, ta phải xem Dược cốc.”

Ngộ Tâm quay đầu, gấp giọng nói: “Đó là Thiên Thu các ma vật, Thôn Thiên minh điểu, cũng không phải Trúc Cơ cảnh có thể đối phó!”

“Ngươi về trước đi, ta cũng sẽ không cùng nó đấu! Đừng quên thân phận của ngươi!” Cố An trầm giọng nói.

Ngộ Tâm nghe xong, chỉ có thể cắn răng quay người chạy đi.

Rất nhanh, trong cốc chỉ còn lại Cố An một mình, các đệ tử thì ghé vào bệ cửa sổ nhìn ra hướng bầu trời, cực kỳ khẩn trương.

Cố An đã cảm nhận được khí tức của Thôn Thiên minh điểu.

Rất mạnh!

Có thể so với Độ Hư cảnh!

Vù vù —-

Cuồng phong từ phía nam ập tới, nhấc lên cuồn cuộn tuyết lãng bao phủ Dược cốc. Cố An nhìn những dược thảo chập chờn, rất đau lòng, nhưng vì có Dương Nghê và các đệ tử khác ở đây, hắn không thể để lộ tu vi của mình, chỉ có thể đến khu vườn dược thảo phẩm giai cao nhất, dùng Trúc Cơ cảnh linh lực bảo vệ chúng.

Vào lúc này, Dương Nghê bỗng xuất hiện cạnh hắn, theo sau lấy ra một cây cờ lớn, cắm xuống mặt đất, nhấc tay lên hướng cột cờ rót vào linh lực.

Cờ lớn lay động, hình thành màn sáng bao phủ bọn họ, phong tuyết trực tiếp bị ngăn lại.

Dương Nghê thở dài một hơi, quay đầu nhìn về phía Cố An, quát lớn: “Ngươi điên rồi? Những dược thảo này có quan hệ gì với ngươi, ngươi không cảm nhận được khí tức ma vật sao?”

Cố An hồi đáp: “Ta có cảm nhận được, nhưng ta tin rằng các đại tu sĩ Thái Huyền môn cũng nhất định cảm nhận được.”

Oanh —-

Khủng bố phong áp bỗng nhiên buông xuống, Cố An nhấc mắt nhìn, Ngộ Tâm và các đệ tử khác cũng như vậy, tất cả mọi người đều trợn trừng mắt.

Mịt mờ tuyết vụ bị đánh tan, một đầu cự điểu che khuất bầu trời xuất hiện trên trời, nó đang bay qua Huyền cốc, bởi vì thân hình quá to lớn, khiến Huyền cốc lâm vào bóng tối, mà lại trong thời gian ngắn không thể thoát khỏi.

Dù là Cố An cũng bị Thôn Thiên minh điểu hình thể làm cho kinh hoàng, dùng thị lực của hắn nhìn thoáng qua, Thôn Thiên minh điểu giương cánh vượt xa trăm dặm, quá mức khoa trương.

Tại lưng Thôn Thiên minh điểu còn có rất nhiều ma tu khí tức, ít nhất cũng có trên vạn người. Phương hướng nó chuẩn bị đi chính là Thái Huyền môn ngoại môn thành trì!

“Thiên Thu các Thôn Thiên minh điểu, lục giai ma vật, có hủy diệt vương triều chi ma uy, lần đầu tiên ta thấy.” Dương Nghê ngước nhìn ma vật trên trời, tự lẩm bẩm, trong mắt cũng hiện vẻ sợ hãi.

Cố An không nói thêm, hắn chỉ theo dõi Thôn Thiên minh điểu, hy vọng nó không để mắt tới Huyền cốc của hắn.

Đợi Thôn Thiên minh điểu bay qua vùng trời Huyền cốc, ánh nắng trở lại, chiếu sáng Dược cốc, ngay sau đó tuyết lại bay xuống, như mênh mông sương trắng rơi xuống.

Đoạn cảnh này khiến các đệ tử trong cốc thở phào nhẹ nhõm.

Cố An cảm nhận được ở phương xa có khí tức đại tu sĩ chiến đấu.

Độ Hư cảnh!

Mà lại không chỉ hai vị!

Cách bọn họ rất xa, chiến đấu hẳn là phát ra từ hướng ngoại môn thành trì…

Bảng Xếp Hạng

Q.3 – Chương 1174: Phong Điên Bạt Hỗ (2)

Phổ La Chi Chủ - Tháng 1 30, 2025

Chương 10: Thu đồ đệ

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 30, 2025

Chương 113: Ngươi không phải Huyền Thiên lão tổ, ngươi là ai?