Chương 703: Phi thăng thành tiên, thiên địa cự biến | Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa
Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Cập nhật ngày 06/03/2025
Tiết trời vào thu, trong vương cung thánh đình, Dương Tiễn đang nhàn nhã thưởng trà, ngắm nhìn phong cảnh vườn ngự uyển.
Hắn khoác trên mình trường bào thêu rộng rãi, vẻ mặt ôn hòa, chẳng ai ngờ được hắn từng là đại tướng quân lập nên chiến công hiển hách cho Thái Thương hoàng triều.
“Không ngờ hôm nay ngươi lại nhàn nhã thoải mái như vậy, không có truy cầu cao hơn cho nhân sinh sao?”
Một giọng nữ vang lên trong vườn, khiến Dương Tiễn giật mình quay đầu lại. Chỉ thấy An Tâm theo cổng vòm sân nhỏ bước vào, Thẩm Chân theo sau, mà sau lưng Thẩm Chân còn có một người nữa.
Khi Dương Tiễn nhìn rõ người cuối cùng, sắc mặt hắn đại biến, vội vàng đứng dậy, quỳ rạp xuống đất.
“Đồ nhi Dương Tiễn, bái kiến sư phụ.”
Cố An đi ở phía sau cùng, nghe Dương Tiễn gọi, hắn không vội đáp lời, mà đưa mắt nhìn về phía khu vườn.
Cách bài trí, cảnh vật của khu vườn này giống hệt như một khu vườn trong Dược Cốc thứ ba năm xưa, xem ra Dương Tiễn thực sự rất hoài niệm quá khứ.
An Tâm đi đến trước mặt Dương Tiễn, giận dữ nói: “Ngươi còn biết ngươi có sư phụ cơ đấy, bao nhiêu năm qua, sao không đến thăm viếng sư phụ, đừng nói là ngươi không tìm được, chỉ cần ngươi có lòng, trăm vạn năm lẽ nào không đủ cho ngươi tìm?”
Dương Tiễn ngẩng đầu, bất đắc dĩ nói: “Ta tuy đã ẩn cư, nhưng không thể rời khỏi Thái Thương hoàng triều. Hoàng triều dựng nghiệp đến nay, cừu địch khắp thiên hạ, ta thực sự là hữu tâm vô lực.”
An Tâm hừ một tiếng, không nói thêm, mà đi sang một bên.
Dương Tiễn nhìn Cố An đang tiến về phía mình, mặt lộ vẻ kích động. Trong trăm vạn năm qua, hắn thường xuyên ảo tưởng cảnh gặp lại Cố An, đến khi ngày này thực sự đến, bao nhiêu lời muốn nói trong lòng hắn đột nhiên nghẹn lại trong cổ họng, không thể thốt nên lời.
“Đứng lên đi, chúng ta ngồi nói chuyện.”
Cố An mỉm cười, nụ cười của hắn khiến Dương Tiễn như trút được gánh nặng.
Mặc dù đã rất nhiều năm không gặp, nhưng Cố An vẫn luôn chú ý đến Dương Tiễn, hắn chưa từng trách cứ Dương Tiễn không đến thăm mình, dù sao thiên địa rộng lớn khó dò, chỉ cần Dương Tiễn trong lòng còn có hắn, hắn liền mãn nguyện.
Dù sao Dương Tiễn là do hắn nhìn mà lớn lên, đã từng là đệ tử được hắn sủng ái nhất trong lòng.
Vật đổi sao dời, Dương Tiễn không còn là đệ tử thực lực mạnh nhất trong môn hạ của hắn, nhưng Cố An đối đãi với đệ tử, không phải chỉ nhìn vào thực lực.
Hắn vun trồng đệ tử, chẳng qua là do hứng thú, cũng không có ý định dựa dẫm vào đệ tử.
Dương Tiễn vội vàng đứng dậy, sau đó gọi Thẩm Chân cùng ngồi xuống.
Sau khi bốn người an tọa, Cố An bắt đầu hỏi thăm Dương Tiễn về những chuyện trải qua trong những năm gần đây, Dương Tiễn thao thao bất tuyệt kể lại, Thẩm Chân và An Tâm cũng chăm chú lắng nghe.
Một lúc lâu sau.
Cố An mới nói rõ ý đồ đến, hắn đem những lợi ích và bất lợi khi trở thành tiên thần, thậm chí cả thân thế của An Hạo nói hết ra.
Nghe nói An Hạo chính là con trai Thiên Đế chuyển thế, Dương Tiễn sau khi chấn kinh, lại cảm thấy có lý. Dù cho thiên địa tái tạo, tốc độ tu luyện của thiên kiêu nhân gian ngày càng khoa trương, nhưng An Hạo lại mang đến cho hắn chấn động lớn nhất, thiên tài như vậy chính là con trai Thiên Đế, vậy thì có thể lý giải được.
“Ta nguyện ý!”
Đối diện với ánh mắt chăm chú của Cố An, Dương Tiễn trực tiếp đáp ứng.
Cố An cười nói: “Không vội, ngươi có thể suy nghĩ thêm, sau này sẽ không có cơ hội hối hận đâu.”
Dương Tiễn vẻ mặt thành khẩn nói: “Trở thành tiên thần sẽ mất đi tự do, nhưng cơ duyên như vậy phàm linh căn bản không thể chạm tới, ta sao có thể phụ lòng tốt của sư phụ, huống chi ngài cũng đã nói, việc này liên quan đến An Hạo sư huynh, ta nguyện thay sư phụ tiến vào Thiên Đình, trợ giúp An Hạo sư huynh, đồng thời làm tai mắt của sư phụ trong Thiên Đình.”
Hắn dù sao cũng từng nắm quyền trong Thánh Đình, lại ở vị trí cao trong Thái Thương hoàng triều, hiểu rõ chân tướng của cọc nhân quả này, hắn liền biết mình nên làm gì.
Trở thành quân cờ của sư phụ, hắn không hề lo lắng, thậm chí còn rất mong đợi.
Hơn nữa hắn tin tưởng sư phụ sẽ không phụ lòng hắn.
Ở lại Thái Thương hoàng triều nhiều năm như vậy, hắn đã chán ghét tranh đấu của hoàng triều nhân gian, đối với việc lên Thiên Đình tham dự tranh đấu của Thiên Tử, hắn lại vô cùng hứng thú, cảm giác này đã rất lâu rồi chưa từng xuất hiện.
Cố An nhếch miệng, Dương Tiễn đã nói đến mức này, hắn tự nhiên không cần phải khách sáo nữa, hắn trực tiếp lấy ra Thiên Đình Ứng Thiên Lệnh, đặt lên bàn.
“Ngươi chuẩn bị kỹ càng xong, chỉ cần đem thần niệm thăm dò vào tấm lệnh bài này, Thiên Đạo sẽ đưa ngươi triệu nhập Thiên Đình, khi nào đi, do ngươi làm chủ.”
Dứt lời, Cố An đứng dậy, quay người rời đi.
An Tâm, Thẩm Chân theo sát phía sau.
Dương Tiễn lập tức đứng dậy, hướng bóng lưng Cố An cúi người hành lễ, cung tiễn hắn rời đi.
Cố An mang theo An Tâm, Thẩm Chân hư không tiêu thất trong vườn, Dương Tiễn lúc này mới đem ánh mắt rơi vào Thiên Đình Ứng Thiên Lệnh.
Một nơi khác.
Cố An ba người đến trên một con đường trong Hoàng thành, hắn chuẩn bị du ngoạn hai ngày rồi trở về.
“Đoán xem hắn bao lâu sẽ đi Thiên Đình?” Thẩm Chân cười hỏi.
An Tâm vừa định nói chuyện, đột nhiên, phương xa vang lên tiếng nổ vang trời, một cỗ thiên uy cuồn cuộn bao phủ toàn bộ thiên địa, dẫn tới tất cả mọi người lui tới trên đường phố cùng nhau quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy phía đông Hoàng thành, cuối chân trời xuất hiện một cột sáng màu trắng, xông thẳng lên trời, vô cùng hùng vĩ.
Thẩm Chân sửng sốt, nàng cảm nhận được một cỗ Thiên Đạo khí vận cường đại, nàng lập tức đoán được là Dương Tiễn.
Nàng không ngờ Dương Tiễn lại hành động nhanh như vậy.
An Tâm cười nói: “Hắn cũng thông minh đấy, càng chuẩn bị, càng dễ lo lắng, dù sao hắn cũng không phải là người cô đơn.”
Trên cả con đường, duy chỉ có Cố An không quay đầu lại.
Trước khi hắn tới tìm Dương Tiễn, hắn đã biết Dương Tiễn sẽ đáp ứng, còn biết được khi nào Dương Tiễn sẽ trở thành tiên.
Hắn hiện đang suy nghĩ khi nào nên để Huyền Diệu chân nhân thành tiên, và nên thành tiên ở đâu.
Dương Tiễn phi thăng động tĩnh cực lớn, dẫn tới tất cả đại năng trong Thái Thương hoàng triều đều đổ xô đến, bao gồm cả Lý Huyền Đạo.
Trong quá trình phi thăng, Dương Tiễn nói với Lý Huyền Đạo rằng mình muốn thành tiên, nhưng không nói rõ vì sao mình có thể thành tiên, hắn hy vọng Lý Huyền Đạo có thể chiếu cố tốt cho hậu nhân của hắn.
Lý Huyền Đạo đáp ứng, đồng thời trong lòng tràn ngập chấn động và kỳ lạ.
Thật sự có tiên thần sao?
Hắn vẫn cho rằng cái gọi là tiên chính là sinh linh tu tiên đắc đạo, đã từng Thánh Đình tự xưng tiên, hiện tại Đạo Đình, nhân gian bách giáo cũng tự xưng tiên, hắn đối với con dân của mình cũng tự xưng tiên.
Nhưng hôm nay, chứng kiến Thiên Đạo khí vận mang Dương Tiễn đi, hắn mới biết được nhận thức của mình quá mức nông cạn.
Khí vận phi thăng kết nối với tầng ánh sáng Thiên Đạo bên ngoài Thiên Linh đại thế giới, cho nên động tĩnh phi thăng của Dương Tiễn còn dẫn tới sự quan tâm của các đại năng trong thiên hạ.
Trong thời gian sau đó, không ngừng có đại năng chạy đến, chứng kiến Dương Tiễn phi thăng.
Dương Tiễn không đơn thuần là phi thăng, trong quá trình phi thăng, thân thể, linh hồn hắn đều chịu Thiên Đạo khí vận tôi luyện, tu vi càng tăng vọt không ngừng.
Cảm nhận được khí tức tăng lên điên cuồng của hắn, các đại năng tu sĩ vây xem kinh ngạc tán thán liên tục, thậm chí có người còn muốn xông vào, kết quả bị Thiên Đạo khí vận chấn động đến thân thể hóa thành tro bụi, linh hồn suýt chút nữa cũng yên diệt, điều này khiến các đại năng tu sĩ khác không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Về sau, ngay cả Huyền Nguyên Tự Tại Tiên cũng chạy đến, trong đó bao gồm cả Đạo Đình Chi Chủ Nguyên Tung Tử.
Đi trên đường phố, Cố An tính tới vận thế biến đổi của nhân gian.
Dương Tiễn phi thăng, khiến cho Thiên Đạo khí vận của Thiên Linh đại thế giới nghênh đón sự tăng lên, bởi vì người trong thiên hạ bắt đầu tin tưởng có tiên, tín ngưỡng của những người tu tiên kia càng có thể cổ vũ Thiên Đạo khí vận.
Thái Thương hoàng triều cũng nhờ vậy mà nổi danh thiên hạ, Dương Tiễn sắp trở thành tiên danh lưu truyền vạn thế…