Chương 68: Địa vị tấn thăng, tìm kiếm Phan An | Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa
Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Cập nhật ngày 30/01/2025
Để cho ta viết?
Cố An quả thật không dám tiếp tục nói, hắn cũng không rõ lý do gì mà Cơ Hàn Thiên lại nổi giận.
Nếu như Cơ Hàn Thiên nhường hắn để bôi đen mình, hắn tuyệt đối sẽ không viết!
“Ngươi lớn tiếng như vậy làm gì?”
Cổ Tông bất mãn nói, hắn liền đi theo ngồi xuống, ra hiệu cho Cố An ngồi bên cạnh, Cố An gật đầu, di chuyển đến bên cạnh hắn, ngồi xuống.
Cơ Hàn Thiên cố gắng bình tĩnh lại, nói: “Cầm mười mấy vạn đệ tử tới luyện trận, điều này thật sự có phải chính đạo hay không? Nếu không phải vị thần bí kiếm tu kia ra tay, có lẽ hiện tại ta vẫn chưa hay biết gì!”
Hắn cảm thấy thật khó chịu.
Lúc đó, hắn đang bế quan, cảm nhận được một cỗ kiếm ý mạnh mẽ, lập tức cả kinh xuất quan, một đường chạy xa mấy vạn dặm, kết quả không cứu được Sở Hiền, nhưng hắn nghe thấy những ngoại môn đệ tử giận dữ mắng nhiếc, khiến hắn vừa phẫn nộ vừa hiếu kỳ về thân phận của vị kiếm tu đó, liền đuổi theo.
Kết quả, hắn lại bị đối phương dễ dàng đánh bại…
Kể từ khi tiến vào Hợp Thể cảnh, Cơ Hàn Thiên cảm thấy mình có thể hoành hành tại Thái Thương hoàng triều, đối đầu với người khác càng ngày càng ít, hầu như chỉ là những lão quái vật ở bế quan, hắn đã rất lâu không nếm trải được mùi vị của thất bại.
Mấu chốt nhất là, đối phương không chỉ hạ gục hắn, mà còn giúp hắn!
“Nhưng nếu không có người kia ra tay chờ ta xuất quan, có phải phương ngoại môn bị hủy diệt cừu hận sẽ phải đặt lên Ma đạo giáo phái không?” Cơ Hàn Thiên nhìn chằm chằm Cổ Tông hỏi.
Cổ Tông cười khổ, không có trả lời, nhưng đáp án đã rất rõ ràng.
Cơ Hàn Thiên nhìn về phía Cố An, nói: “Về sự tình ba ngày trước, ngươi muốn hoàn toàn viết ra, trong đó bao gồm cả thủ đoạn bỉ ổi của Trừ Ma đường, vị ngăn cản ngoại môn kiếp nạn kiếm tu cũng vậy, ngươi cũng muốn viết vào. Đối phương có thể ra tay, rõ ràng là người của Thái Huyền môn, chỉ có điều hắn rất khiêm nhường, phát dương công đức của mình, có thể giúp Thái Huyền môn gắn bó hình ảnh, ít nhất không đến nỗi bị Ma đạo tấn công ngay lập tức.”
Nghe có khả năng thổi phổng mình, Cố An liền không cảm thấy áp lực.
Nhưng hắn cũng không thể dễ dàng đồng ý.
Cố An ra vẻ khổ sở, muốn nói lại thôi.
Cơ Hàn Thiên nhíu mày, hỏi: “Sao vậy? Ngươi không muốn làm?”
Cổ Tông tức giận nói: “Chuyện lớn như vậy, nếu hắn dám viết, chắc chắn sẽ cần phải tội một đám người, ngươi chỉ cần mở miệng đã khiến hắn phải thân hãm vào phiền phức lớn như vậy, ngươi thật dám nói ra!”
Cơ Hàn Thiên nghe xong, có chút xấu hổ.
Cố An hít sâu một hơi, nói: “Vì Thái Huyền môn mà làm việc, ta đương nhiên là nguyện ý, chỉ có điều…”
Cổ Tông cười tủm tỉm hỏi: “Ngươi muốn cái gì, cứ mở miệng ra.”
Cơ Hàn Thiên nhíu mày, lại không nói thêm gì.
“Ta muốn cho Dược cốc của ta lớn mạnh, trở thành nội môn thứ ba Dược cốc, đem toàn bộ khu vực xung quanh trăm dặm giao cho ta, ta sẽ đến trồng nhiều dược liệu hơn, nộp cho tông môn như thường, ta không tham lam.” Cố An nghiêm túc nói.
Cơ Hàn Thiên nghe xong, không khỏi hỏi: “Chỉ như vậy? Ngươi có thể đề ra yêu cầu cao hơn nữa mà.”
Hắn ban đầu tưởng rằng Cố An muốn sư tử ngoạm, không nghĩ tới chỉ yêu cầu như vậy.
Cố An gật đầu nói: “Ta chỉ muốn như vậy, ta tư chất bình thường, muốn bảo vật, công pháp, ngược lại chỉ rước lấy phiền phức, gieo trồng dược thảo là sở thích của ta, có thể khiến ta lúc viết sách càng có linh cảm, nhưng điều này còn có thể cống hiến cho Thái Huyền môn.”
Cơ Hàn Thiên không khỏi nhìn về phía Cổ Tông.
Cổ Tông cười nói: “Đừng xem thường hắn, hắn thật sự nghĩ như vậy, Phan An danh tiếng, ngươi không rõ ràng, vài ngày nữa hiểu rõ hơn là được, chỉ cần hắn mở miệng, Trưởng Lão đường nhất định sẽ đưa hắn đề bạt làm chân truyền đệ tử.”
“Ồ? Hắn viết sách thật lợi hại như vậy?”
“Nhìn một chút Phong Thần Diễn Nghĩa đi, ngươi tuyệt đối sẽ thích.”
“Tốt, đã như vậy, ta trực tiếp đánh nhịp, đem khu vực xung quanh trăm dặm giao cho ngươi, ngươi muốn gì thì cứ việc lấy, còn có thể lĩnh một bộ lục giai hộ linh trận pháp, Cổ Tông, việc này do ngươi xử lý.” Cơ Hàn Thiên nghiêm túc nói.
Cổ Tông cười gật đầu.
Cố An lúc này đưa tay bái tạ Cơ Hàn Thiên.
Cổ Tông bắt đầu hỏi thăm môn chủ sẽ đối đãi việc này như thế nào, Cơ Hàn Thiên dùng giọng giễu cợt nói hắn khẳng định chẳng biết rõ tình hình.
Môn chủ và phó môn chủ không hợp nhau!
Trong lúc đó, Cơ Hàn Thiên còn nhắc đến Lữ Bại Thiên, cũng chính là Điền Lão, hắn đối với Điền Lão rất không vừa lòng.
Như vậy xem ra, Điền Lão đã thay đổi khuôn mặt, thân hình, cho nên hắn mới không nhận ra.
Nghe phía sau, Cố An mới biết được Điền Lão là thật sự tẩu hỏa nhập ma, Điền Lão thường ngày yêu bế quan, không quản lý Thái Huyền môn, dẫn đến rất nhiều người mượn danh nghĩa của hắn làm loạn, đến khi hắn tẩu hỏa nhập ma thì bọn họ mới đề cử trưởng lão Sở Thiên Kỳ làm môn chủ.
Theo lời Cơ Hàn Thiên, rõ ràng làm như Điền Lão đã chết.
Điều này khiến Cố An có nhiều phỏng đoán về mối quan hệ giữa Cổ Tông và Cơ Hàn Thiên.
Qua đi nửa canh giờ, Cơ Hàn Thiên và hai người mới rời đi.
Cố An đứng trên đồng cỏ, đưa mắt nhìn bọn họ rời đi.
Điền Lão đột nhiên lại gần, tò mò hỏi: “Ngoại môn có phải xảy ra chuyện gì rồi không?”
Cố An gật đầu, đơn giản kể lại sự tình, nghe được Điền Lão nhíu mày.
“Điền Lão, ngươi thấy thế nào, ngươi cảm thấy Thái Huyền môn là chính hay tà?” Cố An như không có chuyện gì xảy ra hỏi, hắn ngồi xuống xem một gốc dược thảo ở phía trước.
Điền Lão hồi đáp: “Chính tà vốn dĩ không có tiêu chuẩn định giá, thảo luận chính tà, cần phải để cho hậu nhân bình phán.”
Lời này…
Trách sao Thái Huyền môn lại như vậy lệch lạc!
Cố An không hỏi thêm, không thèm để ý đến Điền Lão.
Hắn bắt đầu kế hoạch làm thế nào để trồng đầy xung quanh trăm dặm, Cổ Tông đã hứa hẹn, ngoại trừ Thẩm Chân, hắn sẽ cho phụ cận nội môn đệ tử di dời xa một chút, tránh để về sau phát sinh mâu thuẫn.
Nội môn đệ tử và ngoại môn đệ tử rõ ràng khác biệt, người trở thành nội môn đệ tử không chỉ giỏi về thiên tư, còn phải có mối quan hệ phức tạp, không chút khoa trương, bất kỳ một người nào ở nội môn đều có lai lịch lớn.
Qua việc này, Cố An xem như hiểu rõ, Thái Thương hoàng triều không phải là đế hoàng thiên hạ, cũng không phải giáo phái thiên hạ, mà là thế gia thiên hạ.
Người nhà họ Cơ không chỉ có thể trở thành phó môn chủ Thái Huyền môn, còn có thể chen chân vào mỗi bên giáo phái của Thái Thương hoàng triều.
Cổ gia, Chu gia thì khỏi nói.
Cố An cảm thấy Sở Kinh Phong cùng môn chủ Sở Thiên Kỳ cũng là đến từ đồng tộc, Sở gia cũng không đơn giản.
Nhưng điều này đối với hắn mà nói không quan trọng, hắn ngược lại sẽ không thành lập gia tộc cho riêng mình, hắn không muốn để cho bản thân có quá nhiều lo lắng.
Trước hỏi một chút, rồi tự nhiên mà sống!
…
Cổ Tông rất nhanh chóng, không đến bảy ngày, thủ tục liền được làm xong, phụ cận nội môn đệ tử đều được điều đi, đồng thời hắn còn mang đến một bộ lục giai hộ linh đại trận.
Hộ linh đại trận là chuyên dùng để tăng cường linh khí, nhốt chặt linh khí.
Thiên đại địa rộng rãi, linh khí lưu thông, các đại giáo phái đều tìm kiếm linh mạch lập giáo từ lúc bắt đầu, sau đó phong tỏa linh khí, khiến cho bên trong giáo phái linh khí dồi dào, điều này cũng dẫn đến dân gian linh khí trở nên mỏng manh.
Về sau có bộ này trận pháp cùng với tài nguyên dược thảo rộng lớn, hắn tu vi tiến vào Kết Đan cảnh, Nguyên Anh cảnh, Hóa Thần cảnh, đều có thể nói chính mình tư chất kém, hoàn toàn nhờ tài nguyên tích lũy mà thành, dạng này người khác sẽ không cảm thấy hắn có uy hiếp.
Không chỉ như vậy, Cổ Tông còn cho phép hắn nuôi dưỡng hai mươi vị tạp dịch đệ tử bên trong thứ ba Dược cốc, mà đối với tạp dịch đệ tử thì không thể tiến vào nội môn, trước đó hắn đã mang bốn vị, điều này đã là hiếm có, ai bảo hắn và Cổ Tông có quan hệ.
Cố An theo Huyền cốc điều động bảy người, trong đó có Đường Dư.
Đến mức Tiểu Xuyên và Ngộ Tâm, vẫn giữ tại Huyền cốc, nhưng hiện tại Cố An cho phép họ tùy thời đến thứ ba Dược cốc làm khách.
Tháng ngày sẽ từ từ tốt lên.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, khoảng cách ngoại môn kiếp nạn đã qua một tháng.
Vào một ngày này, Cố An tới ngoại môn thành trì, nơi đây không còn Trừ Ma đường, thành trì ngoại môn đã khôi phục lại sự phồn hoa như nhiều năm trước, đệ tử đến lui cũng không còn khẩn trương như vậy.
Khi đi, Cố An bỗng nhiên nhìn thấy một người.
Khương Quỳnh!
Trước đó đối phó Sở Hiền, Cố An thần thức đã bắt được Khương Quỳnh, nhưng hắn giả vờ không biết, hắn nghĩ rằng một tháng trôi qua, Khương Quỳnh đã rời đi, không ngờ vẫn còn ở đó.
Khương Quỳnh tiến lại gần hắn, cười nói: “Đi với ta một chuyến.”
Cố An nhìn về phía lưng còng lão giả phía sau nàng, thầm dò xét tuổi thọ.
【 Hồ Mạt (Hóa Thần cảnh chín tầng): 970/1300/1570 】
Cố An có thể cảm nhận được trong cơ thể vị lão giả này ẩn giấu ma khí.
Khương Quỳnh thật sự lớn mật, chính mình tới còn chưa tính, mà còn mang theo đồng môn Hóa Thần cảnh, không sợ lộ tẩy sao?
Thấy Cố An chần chừ, Khương Quỳnh đưa tay, lộ ra một tấm lệnh bài.
Đại trưởng lão ngoại môn!
Tương đương với chi chủ ngoại môn!
Cố An kinh ngạc nhìn nàng, nàng làm sao có thể đạt được như vậy?
Khương Quỳnh cười đắc ý, rồi cùng hắn sánh vai đi qua, hắn vội vàng đuổi theo bước chân của nàng.
Sau đó, Cố An tiến vào phủ Khương Quỳnh, trong phủ có không ít tạp dịch đệ tử, trong cơ thể đều không có Ma đạo khí tức.
Khương Quỳnh dẫn theo Cố An vào một đại sảnh, Hồ Mạt đứng tại cửa ra vào, Cố An cảm nhận được hắn đang thi pháp, ngăn cách khu vực này, không cho ai có thể nhìn trộm.
Cố An nhìn Khương Quỳnh ngồi ở vị trí thủ tọa, nhưng vẫn hai chân tréo nguẫy, không có chút dáng vẻ của một Đại trưởng lão ngoại môn.
“Ngươi làm sao đạt được như vậy?” Cố An không nhịn được hỏi.
Khương Quỳnh khẽ nói: “Sư tổ ngươi thần thông quảng đại, một phương ngoại môn thành trì Đại trưởng lão tính là gì, ai biết đâu một ngày nào đó ta sẽ lên làm môn chủ.”
Cố An nghe xong, vui vẻ, không khỏi hỏi: “Nếu như ngươi làm môn chủ, ngươi sẽ hướng về Thiên Thu các hay Thái Huyền môn?”
“Nếu ta làm môn chủ Thái Huyền môn, ta cũng không phải là ma tu, tự nhiên là hướng về Thái Huyền môn, cho dù cầm chức Các chủ Thiên Thu các cho ta đổi, ta cũng sẽ không làm.” Khương Quỳnh thuận miệng đáp, trong lời nói tràn đầy khinh thường với Thiên Thu các.
Cố An bỗng dưng hiểu ra lý do tại sao trong Thái Huyền môn lại có nhiều như vậy mật thám của Thiên Thu các, nhưng Thiên Thu các cũng không thể làm gì được Thái Huyền môn.
Trong mắt tu sĩ Thiên Thu các, Thái Huyền môn chẳng khác nào ngang tầm trời cao!
Ngộ Tâm tình nguyện ở Thái Huyền môn làm tạp dịch đệ tử, cũng không muốn trở về Thiên Thu các làm thiếu chủ.
“Từ nay về sau, bất luận có bất cứ tu sĩ Thiên Thu các nào tới tìm ngươi, ngươi cũng không được để lộ ra thông tin về Thương Đằng, gốc cây đó chỉ thuộc về chúng ta, không còn thuộc về Thiên Thu các, rõ chưa?” Khương Quỳnh nghiêm túc nói.
Cố An gật đầu.
Thật có lỗi, chỉ thuộc về ta.
Khương Quỳnh cười nói: “Đồ tôn, nói đi, có gì cần, cứ việc mở miệng.”
Cố An suy nghĩ một chút, nói: “Có thể hay không đề bạt Chấp Pháp đường Diệp Lan, nàng là sư muội của ta, còn yêu cầu khác tạm thời không cần, ta ở nội môn Dược cốc đã mở rộng, không cần thêm nhiều Dược cốc nữa, sau này nếu ngươi có hạt giống dược thảo cao cấp nào có thể cho ta, ta sẽ giúp ngươi gieo trồng, chăm sóc tốt, sau đó sẽ thu hoạch cho ngươi.”
Khương Quỳnh nở nụ cười càng rực rỡ, nàng đánh giá Cố An, nói: “Không tệ, ta quả thật không có thu sai ngươi làm đồ tôn, yên tâm đi, sư tổ sẽ không khách khí với ngươi, dĩ nhiên, sư tổ cũng sẽ không bạc đãi ngươi.”
“Một chuyện khác, ta muốn giao cho ngươi một nhiệm vụ.”
Cố An không khỏi hỏi: “Ngoài việc gieo trồng dược thảo, ta còn có thể làm gì cho ngươi?”
“Ngươi phải chú ý nhiều hơn đến thông tin về Phan An, theo ta được biết, tu vi của Phan An không cao, đang giấu ở ngoại môn, cụ thể là ai, Trưởng Lão đường rất nghiêm túc giấu kín.”…