Chương 588: Đạo Đình chỗ dựa | Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa

Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Cập nhật ngày 04/02/2025

Long Đằng nhìn Cố An trước mắt, có một loại cảm giác không thật.

Hắn còn nhớ rõ ngày ấy sư tổ tại Bổ Thiên đài bên trên đưa tay trấn áp Kình Thiên lão tổ, cảnh tượng đến nay vẫn rõ mồn một trước mắt.

Dù cho hắn đã từng gặp qua vô số đại năng cường giả phong thái, nhưng hắn thủy chung không thể quên được sư tổ.

Hơn nữa, ngày đó Long Thanh cuối cùng triệu hoán ra Pháp Tướng khiến hắn cảm giác cùng sư tổ rất giống, mặc dù phụ thân hắn không nói nhiều, nhưng trong lòng hắn vẫn luôn có suy đoán như vậy.

Cố An nhìn vẻ mặt kích động của Long Đằng, cười hỏi: “Không vội trở về chứ? Tìm một chỗ ngồi một chút?”

Long Đằng chỉ cần ra khỏi thành, chẳng mấy chốc sẽ có phiền toái quấn thân.

Long Đằng vội vàng đáp lời: “Không vội, không vội…”

Hắn chân tay luống cuống, không biết nên đối mặt sư tổ như thế nào.

Nam tử áo lam thì thấy kinh ngạc, hắn là lần đầu tiên thấy Long Đằng thất thố như vậy, hắn không dám khinh thị Cố An, chỉ có thể yên lặng hành lễ.

Sau đó, ba người hướng phía Đạo Thành bên trong đi đến, Đạo Thành có nhiều nơi có thể để bọn họ ngồi xuống nói chuyện phiếm.

Cuối cùng, bọn họ tìm một gian khách sạn, ba người ngồi ở lầu bốn gần cửa sổ, Long Đằng gọi rượu ngon món ăn xong, mong đợi nhìn về phía Cố An.

Sư tổ xuất hiện tại Đạo Đình, chẳng lẽ là chuyên môn tới tìm hắn?

Dù không phải, sư tổ hiện tại hiện thân, tất nhiên cũng có chuyện tìm hắn.

Hắn có tự mình hiểu lấy, chính mình không giúp được sư tổ gì, hắn cảm thấy có lẽ ngộ tính của mình đã hấp dẫn sự chú ý của sư tổ.

Cố An bắt đầu cùng Long Đằng trò chuyện, hắn hỏi thăm những năm này Long Đằng đã trải qua những gì, Long Đằng từng cái thành thật trả lời.

Thái độ của Long Đằng khiến nam tử áo lam càng thêm tò mò về Cố An, chờ khi tìm được cơ hội, hắn nhịn không được hỏi: “Tiền bối, ngài cùng Long Đằng có quan hệ như thế nào?”

Cố An cười nói: “Hắn là con cháu của ta.”

Nam tử áo lam nghe xong, bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng lại thấy buồn bực, Long gia lợi hại nhất chẳng phải là Thái Huyền Môn Môn chủ sao?

Thái Huyền Môn Môn chủ là phụ thân của Long Đằng, chẳng lẽ hắn còn có tiên tổ lợi hại hơn?

Long Đằng trừng to mắt, cả người cực kỳ hưng phấn.

Quả nhiên!

Sư tổ chính là tiên tổ của hắn!

Tiên tổ vậy mà lại thừa nhận quan hệ của bọn họ, điều này khiến Long Đằng kích động không thôi, có cảm giác như đang ở trong mộng.

Cố An nhìn về phía nam tử áo lam, cười nói: “Hôm nay chúng ta gặp nhau, xin đừng nói ra ngoài, cũng đừng nói với bệ hạ.”

“Ngài nhận biết bệ hạ?” Nam tử áo lam kinh ngạc hỏi.

Cố An bưng chén rượu lên, nói: “Nhận biết hơn hai vạn năm, ta gọi Cố An, có lẽ ngươi chưa nghe nói qua.”

“Cố An… Cái gì? Ngươi gọi Cố An!”

Nam tử áo lam đứng phắt dậy, hắn trở nên còn xúc động hơn cả Long Đằng, vừa hỏi xong, hắn liền hối hận, vô ý thức nhìn xung quanh, hắn phát hiện những tu sĩ khác trong khách sạn không hề để ý đến bọn họ, điều này khiến hắn không khỏi thở dài một hơi.

Hắn lần nữa ngồi xuống, cung kính hướng Cố An đưa tay hành lễ, tay đều đang run rẩy.

Cố An cười nói: “Không cần đa lễ, ta không để ý những tục lệ nhân gian.”

“Kiếm Tôn, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ không nói ra đâu!”

Nam tử áo lam hưng phấn nói, hắn tên là Lý Dụ, là hoàng thất tử đệ, mặc dù không phải nhất mạch của Lý Huyền Đạo, nhưng hắn rất được Lý Huyền Đạo thưởng thức, cho nên biết được quá khứ của Lý Huyền Đạo và Phù Đạo Kiếm Tôn.

Long Đằng cũng vội vàng cam đoan, một đôi mắt thủy chung không dám rời đi Cố An, sợ Cố An đột nhiên tan biến.

Cố An uống cạn một chén, tiếp tục nói: “Gặp lại tức là duyên phận, ta liền chỉ bảo các ngươi một ít.”

Long Đằng, Lý Dụ vừa muốn mở miệng, Cố An đặt chén rượu xuống, một cỗ đạo ý cường đại trong nháy mắt bao phủ hai người khiến cả hai lâm vào trong hoảng hốt.

Cố An ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, từ nơi này nhìn về phía Đạo Thành, trời cao thành rộng rãi, tráng lệ vô biên.

Không thể không nói, Đạo Đình quả thực khó lường, có thể trong hai vạn năm tạo ra nội tình như vậy, so với Thánh Đình ngày xưa còn mạnh hơn.

Trong một khoảng thời gian rất dài sau này, Đạo Đình sẽ đóng vai trò rất quan trọng.

Mãi đến khi Lý Nhai quật khởi, trở thành người mạnh nhất của Thiên Linh Đại Thế Giới, Đạo Đình mới trở thành quá khứ.

Bất quá, đó là một tương lai rất xa xôi.

Thời gian trôi qua nhanh chóng.

Không biết qua bao lâu, Long Đằng tỉnh lại phảng phất như vừa làm một giấc mộng, chỉ thấy Lý Dụ vẫn ngồi ngẩn người một bên, tiểu nhị khách sạn đứng trước bàn, khẩn trương nhìn bọn họ.

Long Đằng lấy lại tinh thần, vội vàng nói: “Chúng ta không sao, ngươi lui xuống trước đi.”

Tiểu nhị tuy hồ nghi, nhưng thấy Long Đằng ném cho một túi linh thạch, vội vàng tiếp nhận, hành lễ cáo lui.

Long Đằng nhìn ra ngoài cửa sổ, thần thức tỏa ra, tìm thế nào cũng không thấy Cố An.

Nhưng trong đầu hắn lại có thêm một đoạn trí nhớ truyền thừa.

“Thiên Long Luân Hồi Đại Pháp Tướng…” Long Đằng ánh mắt lấp lánh, tâm tình xúc động, tràn ngập cảm kích đối với Cố An.

Khác với Thiên Long Đại Pháp Tướng của phụ thân, Thiên Long Luân Hồi Đại Pháp Tướng triệu hoán chính là luân hồi chi thân của bản thân, hơn nữa không có đại giới, điều này giúp hắn tìm được phương hướng tu hành sau này.

Luân hồi chi đạo!

Chinh chiến trăm thế, vạn thế, ngưng kết Pháp Tướng tối cường!

Long Đằng nghĩ đến Long Chiến Pháp Tướng mà phụ thân triệu hoán ra, trong lòng liền vô cùng hừng hực.

Lúc này, Lý Dụ cũng tỉnh táo lại, sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi, hắn phấn khởi nhìn về phía Long Đằng, nói: “Long Đằng, ta nhận được truyền thừa của Kiếm Tôn, tên là Thất Thần Kim Thân, ngươi nghe nói qua công pháp này chưa?”

Long Đằng lắc đầu, nói: “Nếu là tiên tổ của ta ban cho, tất nhiên là truyền thừa phi phàm, ta nhận được là một loại Thần Thông.”

“Đúng vậy, Thất Thần Kim Thân này cực kỳ bá đạo, ta cảm giác nếu ta luyện thành, có tư cách chống lại những thiên kiêu!” Lý Dụ cố nén kinh hỉ nói ra, hắn bưng rượu lên, muốn uống để bình phục tâm tình.

Long Đằng không nói gì thêm, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.

Hắn đột nhiên tò mò, tiên tổ vì sao lại xuất hiện tại Đạo Đình?

Chẳng lẽ Đạo Đình phía sau là tiên tổ?

Việc Đạo Đình quật khởi nhanh chóng luôn là điều khiến chúng sinh trong Thiên Linh Đại Thế Giới nghi hoặc.

Nếu là tiên tổ, vậy thì hợp lý!

Lý Dụ vẫn đang giảng giải về sự mạnh mẽ của Thất Thần Kim Thân, trước sau như một, mặc dù Long Đằng không đáp lời, hắn vẫn có thể nói không ngừng.

Một bên khác.

Cố An đã gặp Tiêu Lan, hai người cùng nhau trở về động phủ.

Trên đường trở về, Tiêu Lan kể về việc Đạo Đình chủ mạch khen ngợi nàng, nàng chẳng mấy chốc sẽ chuyển đến động phủ mới, nàng nói sẽ mang theo Cố An, dù nàng đi đâu, cũng sẽ không rời xa Cố An.

Đạo Đình cho phép thiên kiêu dẫn người vào ở chủ mạch, chỉ cần số lượng không nhiều là được.

Cố An không có bất kỳ ý kiến gì về sự sắp xếp của Tiêu Lan, hắn nghiêm túc lắng nghe nàng bày tỏ sự hưng phấn của mình.

Mấy tháng trôi qua nhanh chóng.

Một ngày nọ, Cố An, Tiêu Lan được một đệ tử chủ mạch dẫn đến động phủ mới.

Sau khi đệ tử chủ mạch rời đi, Tiêu Lan nhìn tiểu thiên địa trước mắt, vô cùng hưng phấn.

Tiểu thiên địa này có chút bao la, có tới phương viên mười vạn dặm, linh khí dồi dào, toàn bộ đều thuộc về Tiêu Lan.

“Lan Nhi.”

Cố An bỗng nhiên mở miệng gọi.

Tiêu Lan nghe vậy, vô ý thức quay đầu, kết quả một thanh kiếm bay tới, nàng vô ý thức tiếp được, cúi mắt nhìn xuống, nàng phát hiện đây là Bạch Linh kiếm mà Cố An luôn mang theo bên mình.

“Thanh kiếm này coi như là quà ta tặng cho nàng, chúc mừng nàng trở thành chân truyền đệ tử của Đạo Đình.”

Cố An đứng cách đó không xa, cười khanh khách nhìn Tiêu Lan, nói như vậy.

Tiêu Lan mừng rỡ nắm lấy Bạch Linh kiếm, nàng tò mò hỏi: “Ta vẫn muốn hỏi chàng, Thanh Hồng kiếm và Bạch Linh kiếm có lai lịch ra sao, vì sao chàng luôn mang theo bên mình?”

Cố An đáp: “Hai thanh kiếm này là người quan trọng nhất của ta tặng cho ta, nàng đã qua đời, hiện tại ta tặng lại cho nàng, có nghĩa nàng là người quan trọng nhất của ta hiện tại.”

Tiêu Lan nghe xong, trong lòng ngọt ngào như mật, nàng lập tức lao tới ôm Cố An.

Cố An bất đắc dĩ lắc đầu, nha đầu này sao lại quấn người hơn cả kiếp trước?

Động một chút lại muốn ôm hắn, sờ hắn.

“Thanh kiếm này ẩn chứa sức mạnh phi phàm, nàng đừng nói với bất kỳ ai.” Cố An xoa đầu Tiêu Lan, nhẹ nhàng dặn dò.

Bạch Linh kiếm đã không còn là thanh kiếm ban đầu, Cố An đã dung nhập đạo bảo mới luyện chế vào trong đó, cả hai hợp nhất, Bạch Linh kiếm đã là đạo bảo, ẩn chứa sức mạnh phá vỡ Tiên đạo cửu trọng thiên, hơn nữa Đại Đạo chân nghĩa bên trong có thể giúp Tiêu Lan tu luyện.

Tiêu Lan gật đầu trong ngực Cố An, nàng từ trước đến nay không nghi ngờ Cố An, nàng vùi mặt vào ngực Cố An.

Nàng cảm thấy mình thật sự hạnh phúc, tiên đồ thuận lợi, người nàng yêu nhất cũng luôn ở bên cạnh nàng.

Nàng nhất định phải tu luyện thật tốt, giữ gìn những gì mình đang có.

“Được rồi, nên đi quản lý tiểu thiên địa này thôi.” Cố An vỗ nhẹ vào lưng Tiêu Lan, khẽ cười nói.

Tiêu Lan lưu luyến không rời buông tay ra, nàng kéo tay Cố An đi về phía trước, một đường kể rõ ý nghĩ của mình, hy vọng tiểu thiên địa này sẽ biến thành phong cảnh như thế nào…

Bảng Xếp Hạng

Chương 643: Triệu Như Thần, Đại Đạo Đế Quân chi tranh

Chương 642: Chân Tiên chi tư

Chương 641: Thiên ngoại kế hoạch, Hỗn Độn Oán La