Chương 373: Luân Hồi kiếp | Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa
Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Cập nhật ngày 02/02/2025
Tru diệt Ách Ma đại đế về sau, Cửu Uyên giới vẫn không tán đi, vẫn như cũ duy trì hình dáng thiên địa, những sinh linh bị nhốt trong ảo cảnh cũng liên tục bừng tỉnh.
Diệp Lan vừa tỉnh lại, vô ý thức quay người, ngay khi thấy Cố An bình yên vô sự, lòng nàng thở phào nhẹ nhõm.
An Tâm mở mắt, nhìn thấy thân ảnh Cố An, lập tức hướng hắn đến gần, đồng thời vỗ vỗ bộ ngực của mình, biểu cảm một mặt nghĩ mà sợ.
Khi tất cả đệ tử Thái Huyền môn đều thức tỉnh, mọi người tụ tập lại một chỗ, thảo luận tình huống vừa rồi, tất cả đều căng thẳng đề phòng, lo lắng Ách Ma đại đế sẽ xuất thủ lần nữa.
Thật tình không biết rằng, chủ nhân Cửu Uyên giới đã hóa thành tro bụi.
Ánh mắt của Ách Ma đại đế lướt qua Cố An, nhìn Long Thanh mà thở dài trong lòng.
Long Thanh lại là dòng độc đinh của Long gia, mà Ách Ma đại đế đến đây với nhiệm vụ tiêu diệt huyết mạch Long gia.
Trong Thanh Thiên phong, lão nhân áo đen ấy là thủ hạ của Long Thanh, Long Thanh chuyển thế chính là để tránh né sự truy sát từ thế lực Ách Ma đại đế ở phía sau.
Chiến Đình!
Bây giờ Chiến Đình không còn là hậu nhân Long gia đứng đầu nữa, chính vì vậy, Chiến Đình đã muốn tiêu diệt Long Thanh, sợ rằng sẽ có cường giả Long gia hồi sinh qua huyết mạch.
Vài năm trước, Long Thanh chuyển thế ẩn nấp, nhóm thủ hạ của hắn để tránh Chiến Đình truy sát, lén lút vào Thanh Thiên phong, tiến vào Thiên Linh đại thiên địa mà không ai hay biết.
Nhưng nhiều năm trước, sự bạo động từ Tịch Diệt lĩnh vực đã khiến Ách Ma đại đế chú ý.
Hắc Ám Chiến Đế chính là người được Ách Ma đại đế phái tới, dẫu sao thì Hắc Ám Chiến Đế đã được Ách Ma đại đế bồi dưỡng.
Sự truyền thừa của Chiến Đình đến từ Ách Ma đại đế, và cũng chính thông qua những hành vi không chút kiêng kỵ của Hắc Ám Chiến Đế, Ách Ma đại đế mới suy đoán rằng Thánh Thiên đã chuyển thế.
Tự Tại Tiên chín tầng cảnh giới muốn nâng cao một bước, thì nhất định phải chuyển thế vượt kiếp, bách thế về sau mới có cơ hội trùng kích Đạo Quả cảnh.
Đây là Luân Hồi kiếp!
Trong trí nhớ của Ách Ma đại đế, hắn đã từng trải qua thất bại dưới tay Thánh Thiên, suýt nữa mất mạng.
Đó cũng chính là nguyên nhân mà Ách Ma đại đế trước đó không dám tự mình tới Thiên Linh đại thiên địa, Hắc Ám Chiến Đế chỉ là một quân cờ của hắn, còn Thánh Đình Thánh Tướng đều không hay biết rằng Hắc Ám Chiến Đế còn có người đứng sau.
Khi nghĩ đến dòng dõi Long Chiến chỉ còn lại Long Thanh, lòng Cố An chợt nổi lên một tia phiền muộn.
Cố An không hề sợ hãi Chiến Đình đột kích, theo trí nhớ của Ách Ma đại đế mà nhìn nhận, Chiến Đình không có lực lượng có thể bước vào vùng vũ trụ này, chỉ có Tự Tại Tiên mới có thể đến được, chính vì vậy Chiến Đình mới điều động Ách Ma đại đế đến đây, nhưng cụ thể nguyên nhân là gì, ngay cả Ách Ma đại đế cũng không rõ ràng.
Ách Ma đại đế đã bước vào vùng vũ trụ này ngàn vạn năm, lúc đó cha mẹ Long Thanh vẫn còn khỏe mạnh, mà chính họ cũng đã chết dưới tay hắn.
Ngàn vạn năm sau, mọi người trong vũ trụ Long gia huyết mạch đều đã bị giết sạch, chỉ còn lại Long Thanh.
Khi nhóm đệ tử đang thảo luận về kế hoạch của Ách Ma đại đế, Cố An lặng lẽ không nói, hắn nhắm mắt lại, huyết sắc bầu trời bắt đầu sụp đổ.
“Nhanh nhìn lên bầu trời!”
Có người hoảng hốt nói, lập tức dẫn đến những người khác dồn dập ngẩng đầu nhìn lại.
Thấy bầu trời vặn vẹo, tất cả mọi người hoảng sợ, chưa kịp nghĩ nhiều thì dư chấn từ Cửu Uyên giới lại ập đến, khiến cho họ nhanh chóng nhắm mắt lại.
Không thể động đậy, không thể nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh, cảm giác này khiến cho tất cả mọi người đều hoảng loạn.
Chỉ có Cố An là vẫn mở mắt, khi ý thức của hắn va chạm vào, Cửu Uyên giới bắt đầu sụp đổ, hắn phân tán Nhân Quả Chi Lực của Cửu Uyên giới thành các quy tắc chi lực, phân bổ cho mọi người, ban thưởng cho họ một trận tạo hóa.
Thông qua Nhân Quả, Cố An lại đưa mọi người trở về vị trí của họ trong Thiên Linh đại thiên địa.
Cùng lúc đó.
Trong vũ trụ, các đại tu sĩ thấy to lớn hắc cầu bắt đầu rung động, hóa thành khói đen, điều này khiến cho họ càng thêm căng thẳng, sợ rằng trong số hậu bối sẽ xảy ra chuyện.
Theo khói đen dần tan, họ dường như cảm nhận được điều gì, tự dưng quay đầu nhìn lại với vẻ vui mừng.
Họ cảm nhận được khí tức hậu bối của chính mình, bất kể Ách Ma đại đế có mưu tính gì, ít nhất những hậu bối vẫn còn sống.
Cổ Tiên Đế và Thánh Tổ nhíu mày, họ nhìn nhau, trong mắt lẫn nhau hiện lên sự nghi hoặc.
Chuyện gì xảy ra?
Một bên khác.
Tại Thái Thương đại lục, phân tông Thái Huyền môn.
Diệp Lan đột nhiên mở mắt, thấy Cố An ngồi đối diện, vẫn nhắm chặt hai mắt, nàng thở hắt ra một hơi, rồi liếc nhìn xung quanh, trên mặt hiện vẻ vui mừng.
Chân Thấm cũng tỉnh lại, người thứ hai đến là Cố An.
“Chúng ta đã trở về? Chẳng lẽ Thiên Ma đều đã bị giết sạch?” Chân Thấm cẩn trọng hỏi.
Cố An hít sâu một hơi, nói: “Không rõ ràng, các ngươi có cảm nhận được trong đầu thêm ra cái gì không?”
Hắn nhường Nhân Quả Chi Lực của Ách Ma đại đế đến với sinh linh nhóm, giúp họ gia tăng tu lĩnh ngộ về Nhân Quả Chi Đạo, bản thân điều này không có liên quan gì đến hắn, nên hắn không lo lắng có người thông qua điều này mà tính đến chính mình.
Hơn nữa, Đạo Tượng Thần Niệm Công của hắn tự có thể ngăn cách nhân quả thôi diễn.
Diệp Lan và Chân Thấm gật đầu, theo sau bắt đầu trao đổi những điều mình nhận thức được, không chỉ họ mà các sinh linh trở về từ Cửu Uyên giới cũng đều tò mò về Nhân Quả Đạo Pháp trong đầu mình.
Hàn huyên một hồi lâu, Cố An đứng dậy, nói: “Chậm trễ lâu như vậy, ta phải trở về.”
Diệp Lan còn muốn nói gì đó, nhưng Cố An đã quay người rời đi, thâm tàng công cùng tên.
“Không có việc gì, chúng ta đã trở về, ngươi nghe động tĩnh bên ngoài.” Chân Thấm lên tiếng an ủi, với tu vi của họ, có thể nghe thấy âm thanh bên ngoài phủ đệ, xác định rằng họ đã trở về thực sự.
Diệp Lan nhíu mày, nàng lo lắng rằng sẽ lại bị kéo vào Cửu Uyên giới.
Nhưng nghĩ lại, nếu vị thần bí kia còn muốn làm như vậy, việc thả họ quay về chẳng có ý nghĩa gì cả?
…
Mới trở về thứ ba Dược cốc, Cố An đã bị An Tâm và Long Thanh chặn lại, họ hào hứng kể về những cảm ngộ mà mình nhận được, dẫn đến càng nhiều người tụ tập lại cùng một chỗ.
Nghe nói bọn họ đã có nửa ngày ấn tượng, các đệ tử đều cảm thấy kỳ lạ.
Long Thanh nhìn về phía Thần Tâm Tử đang tiến tới, hỏi: “Sư phụ, Cửu Uyên giới rốt cuộc là nơi nào?”
Thần Tâm Tử nhíu mày, hắn không bị chọn trúng, hồi đáp: “Ta cũng không biết, cẩn thận kể lại cho ta nghe về những gì các ngươi đã trải qua.”
Long Thanh gật đầu, sau đó quay về nói cho Thần Tâm Tử biết về chuyến đi Cửu Uyên giới, khi nhắc đến cuộc chiến với Thiên Ma, hắn lập tức phấn khởi.
Nhân lúc Long Thanh thu hút sự chú ý của mọi người, Cố An lặng lẽ lui về phòng.
Theo sau sự sụp đổ của Ách Ma đại đế, cuộc chiến với Thiên Ma cơ bản đã có thể vẽ lên dấu chấm tròn, tiếp theo chắc chắn sẽ có một thời kỳ hòa bình.
Chỉ cần Tiên Triều và Thánh Đình không tranh chấp nội bộ.
Cố An thấy bên ngoài có đông đảo đại tu sĩ trở về, các giáo phái đều đang hỏi thăm những đệ tử kia những cảm ngộ mà họ đã có.
Cũng không rõ rằng nhân quả tạo hóa này có thể mang đến biến đổi gì cho phương thiên địa này.
Những sinh linh được tuyển vào Cửu Uyên giới đều là thiên tài, khí vận phi phàm người, vài vạn năm sau, họ sẽ trở thành trụ cột của Thiên Linh đại thiên địa.
Vài vạn năm, suy nghĩ lại vẫn rất xa xôi.
Bốn trăm hai mươi năm tuổi, Cố An khẽ thở dài trong lòng.
…
Trên biển mây, một nữ tử áo vàng tiến đến, chính là Trúc Hi, người nắm giữ Thái Sơ Thôn Nguyên Thể.
Nàng nhìn xa xa về một tòa núi cao vút, trong mắt lộ ra vẻ chờ mong.
“Nhân Gian phong, cuối cùng đã tới.” Trúc Hi tự lẩm bẩm.
Từ chuyến đi đến Cửu Uyên giới, đã qua năm mươi năm, trong năm mươi năm đó, nàng đã du lịch khắp thiên hạ, gần đây nghe nói Nhân Gian phong muốn tuyển nhận phàm linh nhập môn, nàng liền muốn đến thử vận may.
Nhân Gian phong có thể được coi là thế gian nhất lưu Tiên môn thế lực, nếu có thể cắm rễ tại đây, nàng cũng không cần tiếp tục chạy khắp nơi.
Cùng lúc đó.
Bên trên Định Thiên phong, nơi đỉnh núi, Cố An cảm nhận được khí tức của Trúc Hi, trong lòng hắn hơi kinh ngạc, không biết đây có phải là ngẫu nhiên hay không?
Hắn không có ý định chiếu cố đến Trúc Hi, trái lại hắn muốn xem thử sau khi Trúc Hi gia nhập Nhân Gian phong sẽ có biểu hiện như thế nào.
Bên cạnh, An Tâm đang tu luyện Đạo Cương Nguyên Khí quay đầu nhìn về phía Cố An, mở miệng nói: “Sư phụ, trong cơ thể ta cương khí chạy tán loạn, ta không thể khống chế nổi!”
Ngữ điệu của nàng rất lo lắng, thật sự là rất lúng túng.
Nằm trên ghế, Cố An không đứng dậy, chỉ nhẹ nhàng nâng tay trái, ngón trỏ hướng về nàng mà gảy một cái.
Một đạo kình khí phá không lao đi, chui vào trong cơ thể An Tâm, khiến cho cương khí trong cơ thể nàng ngay lập tức bình tĩnh lại, khôi phục lại quỹ tích bình thường.
An Tâm thở phào nhẹ nhõm, nàng nhìn về phía Cố An, mặt mũi tràn đầy sùng bái mà hỏi: “Sư phụ, ngươi thật sự rất lợi hại, ta khi nào mới có thể tu luyện đến trình độ như ngươi?”
“Tu luyện mười vạn vạn năm đi.”
Cố An thuận miệng hồi đáp, tay trái theo đó mà lật sách.
“Mười vạn vạn năm? Thế thì lâu đến mức nào? Ai có thể sống lâu như vậy a!” An Tâm bất mãn, cảm thấy sư phụ đang đùa giỡn mình.
Cố An không để ý đến nàng, tiếp tục đọc sách.
Cuốn sách này không phải là Thanh Hiệp du ký, mà là kỳ thư mà hắn phát hiện tại Nhân Gian phong, viết về một đoạn kỳ văn của Nhân Gian phong, là câu chuyện của một tên đệ tử và nữ yêu, cuốn sách này là sách cấm, rất khó để có được.
Dựa vào kinh nghiệm của Cố An mà đánh giá, cuốn sách này viết không bằng Huyền Thiên Ý tỉ mỉ, nhưng lại thắng ở chỗ hiếu kỳ, câu chuyện về nữ yêu chuyển thế nhiều lần tìm đến nhân vật chính, rất cảm động lòng người.
Đến gần hoàng hôn, Cố An mới vừa đứng dậy, duỗi lưng mệt mỏi, sau đó cùng An Tâm rời khỏi.
Trở về Thái Huyền môn, hai người đi vào trong rừng cây, hướng về phía Huyền cốc mà đi.
An Tâm hưng phấn kể về thành quả tu luyện hôm nay, rất có sức sống.
Cố An không chê trách mà nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng chỉ bảo một câu.
Đi vào Huyền cốc, Cố An nhìn thấy một người quen.
Khương Quỳnh!
Khương Quỳnh đang đứng tại khu vườn bên lan can gỗ, thưởng thức vườn hoa màu sắc.
Cố An cho An Tâm đi về trước thứ ba Dược cốc, còn hắn thì hướng về Khương Quỳnh mà đi tới.
An Tâm nghi ngờ nhìn về phía bóng lưng Khương Quỳnh, nhưng nàng không dừng lại, mà là hướng về phía truyền tống trận mà đi lên.
“Đến bao lâu rồi?”
Cố An hỏi, âm thanh truyền vào tai Khương Quỳnh, nàng không quay lại, ánh mắt dồn chằm chằm vào một đóa hoa, hồi đáp: “Đại khái hai canh giờ thôi.”
Đợi Cố An đi đến bên cạnh, nàng quay lại, dò xét Cố An.
“Đã nhiều năm như vậy, sao vẫn chỉ là Nguyên Anh cảnh? Trước đó ở Cửu Uyên giới, ta có cảm nhận được khí tức của ngươi, hẳn là cũng đã nhận được cơ duyên.” Khương Quỳnh nhíu mày hỏi.
Cố An nhướng mày hỏi: “Ngươi đạt cảnh giới gì mà lại xem thường Nguyên Anh cảnh?”
Khương Quỳnh nói: “Ta chuẩn bị trùng kích Hợp Thể cảnh, đến độ kiếp trước tìm ngươi một chút.”
“Hợp Thể cảnh?”
Cố An mở lớn mắt, biểu hiện bộ dạng bị kinh ngạc.
Khương Quỳnh hơi nhếch môi, cười nói: “Hợp Thể cảnh mà thôi, ta cảm thấy thật sự rất chậm, thời đại bây giờ, Hợp Thể cảnh thì có đáng là gì?”
Cố An im lặng.
Khương Quỳnh cho rằng mình đã đả kích hắn, nên chuyển sang chuyện khác, nói: “Ngươi hãy khuyên nhủ đồ đệ của ngươi đi, Chân Thấm nha đầu kia toan tìm Đàm Hoa Quỷ Mẫu báo thù, nếu không phải ta ra tay, nàng đã chết trong tay Đàm Hoa Quỷ Mẫu.”