Chương 245: Thiên Địa Phi Tiên, rất mạnh sao? | Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa

Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Cập nhật ngày 01/02/2025

“Lại đến!”

Chu Thông U cắn răng nói, hắn cũng không thể tin rằng mình lại để thua một tên tạp dịch đệ tử. Trong lòng hắn thầm mắng: “Đều nói Thái Huyền môn những năm gần đây khí vận bay lên, nhưng khí vận sao có thể nghịch thiên đến mức đó? Chẳng nhẽ chỉ cần chọn ngẫu nhiên một tên tạp dịch đệ tử là đều có thể đánh bại ta?”

Hắn thực sự cảm thấy điều này hết sức vô lý!

Hắn, chính là thiên tài đệ nhất của Chu gia!

Dương Tiễn chỉ hướng hắn vẫy tay, hành động này càng khiến Chu Thông U tức giận.

Hai người nhanh chóng giao chiến, Cố An có thể nhận ra thể chất đặc biệt của Chu Thông U. Đáng tiếc rằng hắn gặp phải Dương Tiễn, người mà có thể sánh với Thượng Cổ bảo thể. Dùng lời của Tầm Tiên đạo nhân mà nói, thượng cổ bảo thể nếu thuận lợi lớn lên thì chính là một đời Tiên Vương.

Dù cho Chu Thông U có tư chất mạnh hơn, thì cũng chỉ thuộc dạng Tiên Đạo phía dưới. Hai trăm năm trước, đại lục này còn chưa có Đại Thừa cảnh truyền thuyết, thậm chí Huyền Tâm cảnh cũng chỉ là một số ít tu sĩ biết đến.

Sức mạnh của Chu Thông U, Trấn Tà Kim Thân, nếu so sánh với Dương Tiễn thể phách, thì đó chính là chênh lệch giữa tiên và phàm, căn bản không thể trở thành uy hiếp.

Thân hình hai người đan xen, quyền cước tăng theo cấp số cộng, thế công uy lực, như tật phong quét qua.

Huyết Ngục Đại Thánh bị hấp dẫn tới, hắn đứng ở rừng cây ven đường, chậm rãi tiến lại gần.

Cuối cùng, Chu Thông U tức đến mù mắt, không cẩn thận phóng xuất linh lực, ép Dương Tiễn phải lùi lại.

Dương Tiễn ổn định thân hình, lắc lắc tay phải, mày kiếm nhíu lại.

Khi đối mặt với ánh mắt của hắn, sắc mặt Chu Thông U trong nháy mắt đỏ bừng, thốt lên: “Tính ta thua!”

Dương Tiễn nghe xong, lông mày lập tức giãn ra. Từ khi theo Cố An tu tiên, đây là lần đầu tiên hắn tham gia luận bàn, hắn hết sức để ý đến thắng bại trong trận đấu này. Nếu như thua, chẳng phải là khiến sư phụ mất mặt?

Cố An cười nói: “Tiểu tử này có một thân lực lượng, tu tiên giả há có thể chỉ dựa vào sức mạnh. Xem như hắn chiếm được tiện nghi, thắng bại không quan trọng. Tiễn Nhi, còn không mau cảm tạ tiền bối chỉ bảo.”

Dương Tiễn vội vàng ôm quyền hành lễ, cất tiếng cám ơn, trong ngữ khí chân thành.

Hắn càng chân thành, càng khiến Chu Thông U cảm thấy khó chịu.

Chu Thông U thoáng nhìn thấy một con trâu gần đó đang lắc lư, không khỏi hỏi: “Cái kia trâu là ngươi nuôi?”

Cố An nghĩ thầm, “Ngươi sẽ không muốn tìm trâu để luận bàn chứ?”

“Ừm, thế nào, phẩm tướng như thế nào?” Cố An cười hỏi, trong ngữ khí mang theo chút đắc ý, quyết định mượn chuyện vừa rồi luận bàn để Chu Thông U có chút mặt mũi.

Chu Thông U bĩu môi nói: “Thoạt nhìn cũng được, chỉ là hình dáng có chút khó coi.”

Xa xa, Huyết Ngục Đại Thánh nghe vậy, trợn tròn mắt, vừa muốn mở miệng nhục mạ, nhưng vừa gặp ánh nhìn của Cố An thì lập tức phải từ bỏ.

Sau đó, Cố An mời Chu Thông U vào cốc cùng trò chuyện, nhưng bị hắn cự tuyệt, nói rằng còn có việc bận, luận bàn xong liền phải đi.

Cố An cũng không có ép buộc, chỉ lặng lẽ nhìn hắn rời đi.

Dương Tiễn gãi đầu hỏi: “Sư phụ, ta có phải đã mạo phạm đến hắn?”

Cố An nhìn theo bóng lưng của hắn, nói: “Không có việc gì, khiến cho hắn sớm biết rằng nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, cũng không phải chuyện xấu.”

Đối với Chu Thông U, Cố An vẫn có hảo cảm.

Tên này ra tay không nặng không nhẹ, nhưng có thể chỉ bảo những tu sĩ bình thường khác, cũng cho thấy bản tính thiện lương của hắn.

Giữa hắn và Chu gia có những mâu thuẫn ẩn giấu, nhưng không thể làm ảnh hưởng đến quan hệ giữa hắn và Chu Thông U.

Lần này Chu Thông U đến Thái Huyền môn, rất có thể là do Chu gia muốn cải thiện quan hệ, hai bên chưa hoàn toàn cắt đứt, có lẽ trong tương lai sẽ có thể buông xuống.

“Sư phụ, ngài cảm thấy ta vừa rồi chiến đấu có vấn đề gì không?” Dương Tiễn khiêm tốn yêu cầu chỉ giáo.

Cố An cũng không khách khí, bắt đầu đánh giá.

Huyết Ngục Đại Thánh đứng nhìn, ánh mắt ủy khuất nhìn về phía Cố An.

Chờ đến khi Cố An vuốt ve Ngưu Đầu của hắn, tâm tình của hắn mới chuyển biến tốt lên.

“Hắn chỉ là một phàm nhân, vậy mà ngươi lại so đo.” Cố An nói một câu khiến Huyết Ngục Đại Thánh lập tức nhếch miệng cười một tiếng.

. . .

Tuyệt Sơn tông chính là một trong những chính đạo tông môn của Thái Thương hoàng triều, trong trận đại kiếp yêu ma trước đây, bọn họ đã từng dùng toàn lực, luôn giữ quan hệ rất tốt với Thái Huyền môn. Lần này, thiên tài đệ tử Tuyệt Sơn tông đến đây cùng Thái Huyền môn đệ tử luận bàn, dẫn đến không ít động tĩnh.

Phan An Thái Huyền tiên tôn vẫn rất nổi danh trong Thái Huyền môn, và việc Chu Đồng U, chính là Tuyệt Sơn tông Chu Thông U không phải là bí mật, cho nên rất nhiều người đang quan tâm đến biểu hiện của Chu Thông U.

Chu Thông U liên tục quét ngang Thái Huyền môn đệ tử, thể hiện phong thái của mình như mấy chục năm trước, mãi đến khi hắn gặp phải Võ Quyết.

Khi không áp chế tu vi, chỉ dùng bản sự, Chu Thông U đánh không lại Võ Quyết khiến cho danh tiếng thiên tài của Võ Quyết vững chắc hơn nữa.

Võ Quyết là một thiên tài mà Thái Huyền môn nâng đỡ sau An Hạo, tốc độ tu luyện cực nhanh, hắn từng là Kim Bảng thiên tài. Giờ đây hạ gục Chu Thông U, càng xóa tan đi những nghi vấn của mọi người đối với hắn, khiến Thái Huyền môn đệ tử càng thêm mong chờ vào hắn.

Đêm trăng tròn.

Lữ Bại Thiên cùng Cố An trong phòng đối ẩm.

“Võ Quyết xem ngươi là huynh đệ duy nhất, Lý Nhai càng là người quan trọng nhất với ngươi. Vị kia Trương Bất Khổ coi ngươi là trưởng bối duy nhất, còn có An Hạo, muội muội của hắn bái ngươi làm thầy. Cơ gia Cơ Tiêu Ngọc cùng ngươi lớn lên từ nhỏ, kể cả con trai của Cổ Tông Cổ Vũ cũng cùng ngươi giao hảo. Tiểu tử thúi, ngươi còn dám nói mình không có dã tâm gì về việc trở thành người kế tiếp môn chủ?” Lữ Bại Thiên tức giận nói.

Hắn thật sự bội phục Cố An, luôn có thể kết giao với thiên tài, mà quan hệ lại cực tốt.

Đương nhiên, hắn cũng hiểu được, bởi vì Cố An chân thành đối đãi với mọi người, mới có được nhiều thiện duyên đến vậy. Nguyên nhân chính là như vậy, hắn càng thêm bội phục Cố An, có thể chân thành đối đãi với mỗi người không phải là điều dễ dàng.

Người tổng hội xem đĩa mà chọn món, giống như hắn, mặc dù thường xuyên khuyên bảo chính mình đối đãi với đệ tử như nhau, nhưng khi đi ngang qua các đệ tử bình thường, hắn cũng chẳng nhìn đến.

Cố An cười nói: “Thượng thiên không tệ với ta, ta thật không muốn làm môn chủ. Bây giờ Thái Huyền môn thiên tài như mây, còn thiếu gì môn chủ nữa?”

“Thiên tài càng nhiều, ở đâu có thể loạn tuyển? Môn chủ cần phải phục chúng mới được.”

“Với tu vi của ta sao có thể phục chúng?”

“Chờ lão phu chết, ta sẽ truyền tu vi cho ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ trực tiếp thành tựu Huyền Tâm cảnh.”

“Chờ ngươi muốn chết, ta cũng đã đầu thai mười lần rồi.”

“Ồ? Hóa ra tiểu tử ngươi đưa ra lùi làm tiến, muốn ta sớm độ ngươi tu vi?”

Hai người bắt đầu đấu võ miệng, Cố An cũng không muốn cầu tu vi từ hắn.

Ta là Tiêu Dao Nguyên Tiên, cần gì đến ngươi Hợp Thể cảnh tu vi?

Ta hút một làn linh khí, cũng đã mạnh mẽ hơn ngươi suốt đời tu vi rồi!

Đêm đó, sau khi Lữ Bại Thiên rời đi, Cố An cũng lặng lẽ rời đi.

Yến Tề Thiên rốt cục đã đến!

Trong đêm tối, Yến Tề Thiên như một áng mây lướt qua, ánh trăng sáng trong, giống như tiên nhân.

Hắn đang tự hỏi phải đối mặt với Phù Đạo kiếm tôn như thế nào. Dù cho hắn đang giúp Phù Đạo kiếm tôn làm việc, nhưng chỉ cần nghĩ đến việc đối mặt với Phù Đạo kiếm tôn, hắn vẫn cảm thấy áp lực.

Đúng lúc ấy.

Một bàn tay bỗng nhiên đặt lên vai Yến Tề Thiên khiến tim hắn đập chợt ngừng lại.

Oanh một tiếng, dưới chân hắn là biển mây tan đi, hắn trực tiếp bị ép ngã xuống rừng, lúc chân vừa chạm đất, tim hắn cũng nhảy lên cuống họng.

Pháp lực của hắn lại bị giam cầm, toàn thân không thể động đậy.

Thật là một lực áp chế khủng khiếp!

Hắn lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác áp lực mạnh mẽ như vậy, trong lòng không tự chủ dấy lên cảm giác khủng hoảng.

May mắn là tay trên vai hắn buông ra, hắn lập tức vội vàng xoay người, nhìn thấy chính là Phù Đạo kiếm tôn, lập tức hành lễ.

“Tiền bối, ngài làm vậy không khỏi quá. . . .” Yến Tề Thiên nhịn không được nói ra, hắn cố gắng bình ổn tâm trạng.

Hắn nhớ tới quyển sách gần đây lưu hành trong Tinh Hải quần giáo về Phù Đạo kiếm tôn. Trong sách nói rằng Phù Đạo kiếm tôn giết địch luôn ấn vào vai người khác, hắn tưởng rằng đó là Huyền Thiên Ý thú vị, không ngờ là thật.

Chờ chút!

Phù Đạo kiếm tôn sẽ không thực sự muốn giết hắn chứ?

Là tá ma giết lừa sao?

Yến Tề Thiên sắc mặt đại biến, cả người run rẩy, không còn chút phong phạm nào của Tán Tiên và Thiên bảng đệ nhị.

Bởi vì càng đứng cao, sự sợ hãi càng nhiều. Một bàn tay của Phù Đạo kiếm tôn có thể áp chế hắn, khiến hắn không thể tưởng tượng nổi về tu vi của Phù Đạo kiếm tôn, hắn sao có thể không sợ?

Cố An mở miệng nói: “Đồ đâu?”

Yến Tề Thiên vội vàng lấy quyển trục ra từ nhẫn trữ vật, hai tay dâng lên, hồi hộp nói: “Đây là ta thông qua gia tộc cùng sư phụ thu thập được, mặc dù không đủ rõ ràng, nhưng có thể đại khái giải thích được thực lực của Thất Tinh linh cảnh.”

Cố An dùng một chiêu không gian, đem quyển trục thu vào lòng bàn tay, thần thức dò vào bên trong, tách bỏ toàn bộ cấm chế.

Yến Tề Thiên hồi hộp đứng bên cạnh, sợ Phù Đạo kiếm tôn đột nhiên động thủ với hắn.

Hắn không dám chạy trốn, chỉ có thể cố gắng thể hiện tốt.

Một lát sau, Cố An nhìn về phía hắn, nói: “Làm tốt lắm. Ngươi không được tiết lộ về giao dịch giữa chúng ta ra ngoài a?”

Yến Tề Thiên vội vàng nói: “Chỉ có sư phụ ta biết, mà ta nói chỉ có một vị tiền bối bí ẩn có thù hận với Thất Tinh linh cảnh muốn hiểu rõ về nó, sư phụ cũng không hỏi, ngoài ta ra, không ai biết là ngài.”

Cố An gật đầu.

Yến Tề Thiên nói theo: “Tiền bối, đối phó Thất Tinh linh cảnh không thể lỗ mãng, nếu ngài có ý, sao không hợp tác với Tinh Hải quần giáo? Theo ta được biết, Nhất Tinh động chủ của Thất Tinh linh cảnh là Thiên Địa Phi Tiên, hắn đã chứng được Thiên Địa Phi Tiên cách đây năm vạn năm. Cho dù là giáo chủ cũng không thể hoàn toàn nắm bắt hắn.”

“Thiên Địa Phi Tiên mạnh vậy sao?”

Cố An hỏi ngược lại, khiến Yến Tề Thiên nghẹn họng.

Mạnh vậy sao?

Hắn há mồm to, đột nhiên nghĩ đến điều gì.

Chẳng lẽ đối phương không phải không biết về Thiên Địa Phi Tiên Cảnh, mà chính là không sợ bất kỳ ai ở Thiên Địa Phi Tiên?

Ánh mắt hắn lập tức biến, nhìn Cố An với vẻ tôn sùng biết bao.

“Ngươi biểu hiện không tệ, tối nay giữa ta và ngươi không được cùng bất kỳ ai nhắc đến chuyện này. Nếu như ngươi dám mở miệng, bất kể ngươi trốn ở đâu, ta đều có thể tìm được ngươi, không ai có thể ngăn cản.”

Cố An bỗng dưng nói, khiến cho Yến Tề Thiên toàn thân run lên, hắn lập tức khom lưng cam đoan.

Sau khi nói xong, Cố An bước đến trước mặt hắn, tay phải dùng hai ngón điểm vào trán hắn, khiến thân thể hắn cứng đờ, ánh mắt trở nên mơ hồ.

. . .

Dưới ánh trăng, trong một tòa đình viện.

Cơ Tiêu Ngọc đang ngồi tĩnh tọa trong đình, hai tay không ngừng thi pháp, tu luyện một loại công pháp nào đó.

Một đạo thân ảnh bước vào trong sân, đó là một nam tử trung niên mặc đại bào, dáng vẻ uy nghiêm.

Hắn đứng trước tiểu đình, nhìn Cơ Tiêu Ngọc, thở dài nói: “Tiêu Ngọc, ngươi vẫn chưa suy nghĩ kỹ càng sao?”

Cơ Tiêu Ngọc không trả lời.

“Tiên Thiên đạo phù quả thật có ý nghĩa phi phàm, nhưng đáng tiếc, Cơ gia chúng ta không gánh nổi. Hơn nữa, hiện tại Cơ gia đã đầu nhập vào Thất Tinh linh cảnh, chỉ có thể lựa chọn tin tưởng bọn họ.” Người nam tử trung niên thâm trầm nói.

Cơ Tiêu Ngọc mở mắt, bình tĩnh nhìn về phía hắn, ánh mắt như muốn đọc thấu tâm can hắn…

Bảng Xếp Hạng

Chương 258: Tiên Vương chân huyết

Chương 10: Đám con cháu

Thương Nguyên Đồ - Tháng 2 1, 2025

Chương 257: Biến số