Chương 226: Biển bên trong kinh biến, dị hương | Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa
Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Cập nhật ngày 31/01/2025
Thiên Thanh, Thiên Bạch hoán hình, Cố An cũng không có tự mình nhìn chằm chằm, bởi vì có Thiên Yêu Nhi ở đó, hắn tin chắc rằng hai con mèo yêu sẽ không gặp vấn đề gì.
Thiên Yêu Nhi tu vi đã đạt đến Kết Đan cảnh chín tầng, có thể một mình đảm đương một phương diện.
Cố An quay trở về Huyền cốc, trong cốc xoay chuyển vài vòng rồi đến thứ ba Dược cốc.
Tại thứ ba Dược cốc, số lượng tạp dịch đệ tử đã tăng lên tới tám trăm. Hắn mới từ truyền tống trận giữa đài đi tới, liền nghe thấy âm thanh náo động.
Hắn nhấc mắt lên nhìn, thấy có đệ tử đang quét dọn, có đệ tử đang dò xét trong vườn, cũng có người tu luyện pháp thuật. Xa xa dưới gốc cây còn có những người chơi cờ tướng, cờ vây.
Cố An đối với việc quản lý đệ tử rất rộng rãi, chỉ cần mỗi ngày hoàn thành nhiệm vụ được giao là có thể tự động sắp xếp thời gian cho mình.
Tại trong thứ ba Dược cốc, không phải tất cả các đệ tử đều chỉ nghỉ ngơi, mà hầu hết đều cất giấu trong lòng dã tâm, muốn trở thành ngoại môn đệ tử. Vì vậy, để nịnh nọt Cố An, hy vọng đạt được đan dược, bọn họ đều làm việc rất chân thành.
Cố An hướng về phía lầu các của mình đi tới.
Huyết Ngục Đại Thánh đang nằm sấp ở tầng trên đồng cỏ ngủ gật, linh khí của thiên địa chậm rãi tràn vào trong cơ thể hắn.
Bên cạnh lầu các, cánh cửa lớn bỗng nhiên mở ra, U Oánh Oánh vẫy tay chào Cố An. Thấy cảnh đó, Cố An chỉ biết bất đắc dĩ, liền đi qua.
Tòa lầu này là nơi ở của Lục Linh Quân. Sau khi bị Lý Nhai đưa rời khỏi Thần Dị thành, Lục Linh Quân cũng đã quay về.
Nàng ban đầu đang bế quan tu luyện, kết quả U Oánh Oánh vào cốc lại có sự biến đổi.
Hai người này vậy mà lại ở cùng một chỗ.
Nghe nói Lục Linh Quân là một đại tu sĩ Huyền Tâm cảnh, U Oánh Oánh liền hết sức ngưỡng mộ nàng.
Nàng chủ động tìm đến, nương theo bối cảnh Tinh Hải quần giáo, U Oánh Oánh thành công thổ lộ tâm tình với nàng.
Cố An không cần tiến vào lâu liền biết các nàng muốn nói gì.
Tất nhiên là liên quan đến việc như thế nào để thành lập Phi Thăng giáo!
Cố An cũng bị các nàng cưỡng ép kéo vào trong kế hoạch, chỉ cần hắn cung cấp dược thảo, về sau có khả năng sẽ khóa chặt một chỗ ngồi cao tầng.
Vừa vào trong phòng, U Oánh Oánh lập tức đóng cửa lại.
Cố An đi vào hành lang, Lục Linh Quân đang ngồi trước bàn, bên trên bàn chất đầy trang giấy, còn có một đầu tiểu bạch xà chiếm cứ trên giấy.
Hắn phối hợp ngồi xuống, đưa tay đùa nghịch Bạch Linh Yêu Đế, hắn rất thích vuốt ve đầu của nó.
Bạch Linh Yêu Đế ngụy trang tu vi, bình thường cực kỳ dịu dàng ngoan ngoãn, thêm vào đó có Lục Linh Quân âm thầm dặn dò qua, nó không thể không thuận theo động tác của Cố An.
U Oánh Oánh bước nhanh vào ngồi cạnh Cố An, hưng phấn nói: “Gần đây ta điều tra được tung tích của phi thăng giả! Hơn nữa không chỉ một người!”
Cố An tức giận nói: “Kéo ta vào chuyện này làm gì? Ta cũng sẽ không rời bỏ Thái Huyền môn.”
Cũng không biết Lục Linh Quân đã nói gì, mà khiến U Oánh Oánh vị thổ dân này lại si mê sáng lập Phi Thăng giáo đến như vậy.
Còn có U Oánh Oánh, Trúc Cơ cảnh tu vi mà lại có rất nhiều thám tử trên biển. Trước đó Cố An nghe lén hai người họ nói chuyện, biết được rằng U Oánh Oánh gia gia chính là Hải chủ của một trong Tinh Hải quần giáo, nghĩa là ít nhất là có tu vi Du Tiên cảnh.
Đối với việc này, trong lòng Cố An cảm thấy vô cùng không công bằng, rõ ràng hắn là người trước tiên nhận biết U Oánh Oánh, thế mà nàng lại không có nói cho hắn việc này, ngược lại lại tâm sự với Lục Linh Quân.
Đã các ngươi đi gần như vậy, thì cao chạy xa bay thôi!
U Oánh Oánh cười đùa nói: “Tự nhiên không phải để ngươi đi mời bọn họ, với tu vi của ngươi, muốn gặp được bọn họ khó khăn gì. Chỉ là để cho ngươi biết, Phi Thăng giáo tổ chức đã nhanh chóng hợp thành!”
Lục Linh Quân gật đầu, nói: “Ta chuẩn bị thành lập Phi Thăng giáo tại ba triều bên ngoài, Thái Huyền môn cũng sẽ đến hỗ trợ chúng ta.”
Đối với điều này, Cố An không hề thấy bất ngờ.
Thái Thương hoàng triều vị trí quá éo le, ở phía nam đại lục, trong khi Thái Huyền môn tại yêu tộc liên tục bị các giáo phái khác cướp đoạt linh khoáng, dẫn đến họ không thể phát triển tông môn về phía bắc.
Nếu Phi Thăng giáo có thể thành lập, các giáo phái khác có thể sẽ không còn nhằm vào họ, về sau hai giáo sẽ nội ứng ngoại hợp, các giáo phái khác chắc chắn sẽ không thể phong tỏa bọn họ phát triển.
Về việc tranh đấu giữa các giáo phái ở ba triều, Cố An cũng không có ý định nhúng tay vào. Mà Thái Huyền môn cũng không có lại tập hợp đệ tử, cầu khẩn Phù Đạo kiếm tôn ra tay, họ cũng không có được cái mặt dày đó để yêu cầu. Tôn Các và Trưởng Lão đường đều đang kìm nén sức mình, thề phải phát triển Thái Huyền môn thành giáo phái mạnh nhất ba triều.
Lục Linh Quân mở miệng nói: “Ta chuẩn bị tự mình xuôi nam, nói với ngươi một tiếng, miễn cho ngươi không biết ta đi đâu.”
Cố An đáp: “Ngươi đi đâu cũng không cần thông báo với ta.”
“Ừm?”
Lục Linh Quân liếc nhìn hắn, ánh mắt có chút lạnh.
Cố An bĩu môi, không cần phải nói thêm gì nữa.
U Oánh Oánh bắt đầu hưng phấn giới thiệu về thông tin liên quan đến phi thăng giả, tất cả năm người, ba nam hai nữ, năm người này ẩn cư tại một hải đảo trong Tinh Hải quần giáo, tu vi yếu nhất cũng đạt Hợp Thể cảnh, trong đó có hai người đã đạt Huyền Tâm cảnh.
Thực ra tại hải ngoại có không ít phi thăng giả, khi bọn họ quen với quy tắc sinh tồn trong thế giới này thì không còn e ngại về lai lịch của mình, dù sao thì tu sĩ trong giới này không thể quay trở lại Hạ Giới, bọn họ cũng không còn hứng thú với Hạ Giới nữa.
Cố An nghiêm túc lắng nghe, đồng thời tưởng tượng rằng nếu Phi Thăng giáo thật sự có thể thành lập, sẽ mang đến những trùng kích gì cho đại lục Tu Tiên giới.
Có lẽ phi thăng giả không phải tu sĩ tuyệt đỉnh, nhưng xét về thủ đoạn sinh tồn cùng tâm tính, thì tuyệt đối là lợi hại.
Lục Linh Quân có thể thu phục được họ hay không, Cố An vẫn giữ thái độ nghi ngờ.
Sau nửa canh giờ, Lục Linh Quân dẫn Bạch Linh Yêu Đế rời đi.
Cố An cùng U Oánh Oánh đưa các nàng ra cửa, khi Lục Linh Quân thân ảnh biến mất nơi chân trời, U Oánh Oánh nhìn về phía Cố An, vỗ nhẹ lên bờ vai của hắn, cười nói: “Chờ Phi Thăng giáo thành lập, ngươi cũng coi như một trưởng lão của giáo, vận mệnh sau này sẽ thay đổi, nhớ phải cảm tạ ta đấy!”
Cố An nhìn về phía nàng, tò mò hỏi: “Ngươi không phải là phi thăng giả, tại sao lại hăng hái như vậy?”
Một khi Phi Thăng giáo thành lập, những người không phải phi thăng chắc chắn sẽ bị xa lánh hoặc xem thường, dù sao giáo phái Giáo Tông là nơi tụ tập phi thăng giả.
“Thú vị mà. Người sống một đời, có thể làm được vài chuyện lớn, như vậy cũng không uổng công sống ở nhân gian một lần. Nếu có thể để lại dấu ấn gì đó, vậy chẳng phải là càng tốt hơn sao.” U Oánh Oánh nói.
Cố An ngạc nhiên: “Bối cảnh ngươi lớn như vậy, sao lại có thể khẩu khí như thế…”
Hắn phát hiện U Oánh Oánh vẫn duy trì hình dáng bản thể, trong cơ thể nàng có một loại quỷ dị nhân quả lực lượng, sức mạnh này hạn chế linh lực của nàng tăng trưởng.
Một khi tu vi không thể tăng tiến, U Oánh Oánh dù có tuổi thọ cực hạn lên tới năm ngàn năm cũng sẽ phải chết vào tuổi bốn trăm.
U Oánh Oánh nhìn về phía hắn, nói nhẹ: “Không sai, ta đã biết mệnh sổ của chính mình, đời này ta không thể truy cầu Tiên đạo.”
Nói xong, nàng quay người rời đi, không muốn tiếp tục trò chuyện với Cố An nữa.
Cố An cũng không hỏi thêm.
Chẳng qua là cuộc trò chuyện đến đây, hắn hỏi một câu, nhưng hắn cũng không có ý định tự ý xâm nhập vào vận mệnh của U Oánh Oánh.
Hắn đều không thể nhường sư muội trường sinh bất tử, tự nhiên không có tư cách giúp người khác.
Hắn quay trở về phòng luyện đan, mấy ngày nữa sẽ mang đan dược đến ngoại môn thành trì.
. . . . .
Thời gian trôi qua, đã đến cuối mùa hè.
Tại thứ ba Dược cốc, Cố An đang nghiên cứu Tử Vi Trận Lục, bỗng nhiên hắn cảm giác được điều gì, ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhíu mày.
“Cái tên này gần đây làm sao ồn ào như vậy?”
Cố An trong lòng nghi hoặc nghĩ đến.
Trong tháng gần đây, Lý Nhai liên tục sử dụng lực lượng của Thần Dị thành, hôm nay lại bắt đầu.
Lý Nhai cách hắn rất xa, hắn không thể dùng thần thức để nghe ngóng, bởi ven đường có Tinh Hải quần giáo cấm chế cản trở, hắn sợ làm quấy rầy tới đại tu sĩ Tinh Hải quần giáo.
Mặc dù không dùng thần thức, hắn vẫn có thể thông qua sự kết nối tâm linh với Thần Dị Tiên Linh để biết được tình hình gần đây của Lý Nhai.
Do dự một chút, Cố An vẫn hỏi thăm Thần Dị Tiên Linh trong lòng.
Rất nhanh, Thần Dị Tiên Linh liền cho hắn biết nguyên do.
Lý Nhai đang xông xáo vào bí cảnh, bí cảnh này chính là một trong những bí cảnh truyền thừa của Tinh Hải quần giáo. Chỉ cần xông xáo thành công, hắn sẽ có được cổ lão truyền thừa của Tinh Hải quần giáo, dựa vào lực lượng của Thần Dị thành, Lý Nhai đã đến cửa ải cuối cùng, đối thủ là tàn hồn của người thừa kế, thần hồn dị quỷ đại quân trong thời gian ngắn không thể bắt được.
Biết được nguyên do, Cố An không còn quan tâm nữa.
Lý Nhai gia nhập Tinh Hải quần giáo đã hơn năm năm, nếu như Tinh Hải quần giáo muốn hại hắn, đã sớm động thủ rồi, bây giờ xem ra, Tinh Hải quần giáo thực sự có ý định bồi dưỡng hắn.
Cố An thu hồi tầm mắt, tiếp tục xem hướng trong tay Tử Vi Trận Lục.
Thời gian lại tiếp tục trôi đi.
Sau nửa canh giờ…
Oanh…
Phương xa truyền đến tiếng nổ vang rền, lại một lần nữa cắt ngang suy nghĩ của Cố An.
“Hôm nay là ngày gì vậy? Sao lại động tĩnh nhiều như vậy?” Cố An thầm nghĩ, thần thức tìm kiếm hướng phát ra âm thanh.
Không lâu sau, sắc mặt hắn đại biến.
Trong mắt hắn phản chiếu ra biển cả bao la, lúc này, trong đại dương xuất hiện một vết nứt to lớn, không ngừng kéo dài ra, nước biển điên cuồng ào ạt lao vào khe nứt, hình thành nên thác nước hùng vĩ, vết nứt sâu không thấy đáy, rộng khoảng vài dặm.
Cố An cảm nhận được rất nhiều thần thức khác cũng bị vết nứt trên biển hút hồn, không chỉ thế, còn có vô số tu sĩ đang vội vã chạy về phía vết nứt đó.
Đó là đại lục phía tây phương hướng đại dương, Cố An thần thức một đường tìm kiếm, phát hiện vết nứt này dài còn hơn đến hàng triệu dặm, vẫn đang không ngừng kéo dài, như thể muốn chia cắt cả đại dương.
Quái dị là, dù nước biển không ngừng tuôn ra hướng vào những nơi sâu trong vết nứt, mặt biển lại không hề giảm xuống, vẫn duy trì cảnh tượng hùng vĩ kia.
May mắn thay, vết nứt trên biển cách đại lục thêm mười điểm xa, giữa đường còn có một tòa đại lục ngăn cách nhau.
Cố An thu hồi thần thức, tiếp tục xem sách, chuẩn bị về sau đi Tầm Tiên đảo tìm hiểu tin tức.
Tại Tầm Tiên đảo, Cố An luôn có thể nghe được đủ loại sự kiện lớn từ đại dương.
Khi đêm khuya buông xuống, Cố An đi vào Niệm Sơ động phủ, hắn tiến về phía bàn đá, tiếng bước chân vừa vang lên, hai làn gió thơm nhẹ nhàng lướt qua, ngay sau đó, hai cánh tay của hắn bị người ôm lấy, chìm vào trong sự mềm mại.
“Chủ nhân!”
“Chủ nhân tốt!”
Chỉ thấy hai nữ tử xinh đẹp ôm lấy cánh tay Cố An, một người mặc váy xanh, một người mặc váy trắng. Dáng người các nàng thanh thoát, ngũ quan xinh đẹp, ánh mắt nhìn về phía Cố An như đang ngập trong áng sóng.
Thực sự là sau khi hóa hình, Thiên Thanh và Thiên Bạch đã trở lại.
Mang theo mặt nạ, Cố An hỏi: “Các ngươi có mùi hương gì trên người vậy?”
Thiên Thanh ngoẹo đầu, đáp: “Là tiểu thư tự chế một loại nước, vẩy lên người sẽ có hương thơm, nàng nói như vậy có thể che dấu yêu khí của chúng ta, để chủ nhân không ghét bỏ.”
Cố An không lên tiếng, nhưng trong lòng rất hài lòng.
Vừa hóa hình, Thiên Thanh và Thiên Bạch quả thực mang theo một cỗ hương vị khó ngửi, nên trước đây hắn rất kháng cự việc bị các nàng ôm.
Cố An cứ như vậy mặc cho các nàng ôm, một đường hướng về lầu nhỏ đi tới.
Hai con mèo yêu kỷ kỷ tra tra nói không ngừng, cùng Thiên Yêu Nhi cũng giống nhau nói nhiều.
Rất nhanh, Thiên Yêu Nhi từ trong nhà bước ra, vui vẻ chạy tới trước mặt Cố An chờ đợi khen ngợi, tiếc rằng Cố An lại không đề cập đến chuyện hương thơm, mà chỉ hỏi thăm nàng về tình hình tu luyện…