Chương 181: Thất Tinh linh cảnh nội tình, Hắc Yếm Yêu Vương | Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa

Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Cập nhật ngày 31/01/2025

Cố An đẩy cửa bước vào, nhìn thấy Thẩm Chân ngồi trên ghế của mình, chăm chú đọc sách.

Hắn nhận ra rằng tu vi của Thẩm Chân đã tăng lên không ít, vì vậy đã vô thức ném ra một cái tuổi thọ dò xét.

【 Thẩm Chân (Kết Đan cảnh chín tầng): 130/760/2560 】

“Hả?”

Cực hạn tuổi thọ của nàng sao lại tăng lên?

Cố An nhớ rõ cực hạn tuổi thọ của nàng chỉ có một ngàn năm, hiện tại không ngờ đã tăng lên gấp bội.

Chẳng lẽ nàng thật sự có thể ngộ đạo từ trong họa?

Cố An khép cửa lại, tiến đến bàn sách, hỏi: “Ngươi đến đây làm gì?”

Thẩm Chân đặt quyển sách xuống, nở một nụ cười tinh quái nói: “Thế nào? Ta không thể đến sao? Xem ra ngươi và đạo lữ của ngươi sống cuộc sống thật hạnh phúc, không muốn ta xuất hiện.”

Cố An liếc nàng một cái, đáp: “Ta không có đạo lữ.”

“Ngươi không phải từng nói bên trong đại tu sĩ muốn thu ngươi làm đạo lữ sao? Nàng tu vi cao, dáng vẻ lại xinh đẹp, nam nhân bình thường nào có thể từ chối?” Thẩm Chân đánh giá hắn bằng ánh mắt trêu chọc.

Cố An nhướng mày nói: “Ta không phải nam nhân bình thường, nếu muốn làm đạo lữ của ta, trước tiên phải thành tiên rồi hãy nói.”

Thẩm Chân vui vẻ, nói: “Người ta thành tiên, liệu có coi trọng ngươi không? Khi đó, ngươi còn ở đây sao? Ngươi cũng không thể cả ngày mơ mộng về việc tiên nữ hạ phàm, sủng ái ngươi được.”

Cố An ngồi xuống, cười nói: “Ta có thể là viết sách, ngươi cũng vậy, mỗi người thích viết sách đều có phần mơ mộng, chẳng lẽ không đúng sao?”

“Ừm, có lý. Ta liền mơ mộng về Phù Đạo kiếm tôn xuất hiện trước mặt ta, muốn thu ta làm đạo lữ.” Thẩm Chân gật đầu, ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào Cố An, muốn xem phản ứng của hắn.

Cố An chân thành nói: “Một phần vạn thôi, ta vẫn có chút hi vọng.”

Thẩm Chân hé miệng, nói: “Gần đây ta từ một bức họa cảm ngộ được rất nhiều, đồng thời bắt được chí bảo khí tức, cho nên ta chuẩn bị ra ngoài tìm bảo vật, ngươi đi cùng ta không?”

Ra ngoài tìm bảo vật?

Cố An vội vàng lắc đầu: “Hôm nay thiên hạ đại loạn, đi ra ngoài không phải là muốn chết sao? Ta không đi!”

Thẩm Chân cau mày: “Bức họa kia đến từ Đại Ngu hoàng triều trong hoàng cung, là đại đế xưa kia tặng cho phụ thân ta, nghe nói đã có sáu ngàn năm lịch sử, ta có thể cảm nhận được cái chí bảo đó không đơn giản, lại không ngừng lóe ra khí tức, cơ duyên như vậy rất hiếm gặp, ta chỉ có thể chia sẻ với ngươi một mình.”

Cố An hồi đáp: “Đa tạ Thẩm cô nương hảo ý, nhưng thôi đi, với tu vi của ta đi theo ngươi chỉ làm liên lụy tới ngươi.”

Vẻ mặt Thẩm Chân thoáng không vui, nhưng ngay lúc Cố An nghĩ nàng sẽ tức giận, nàng lại chuyển hướng hỏi: “Ngươi và Lục Linh Quân quan hệ như thế nào? Ngươi thấy nàng có đáng tin cậy không?”

“Ngươi muốn tìm nàng để đi tìm bảo vật?”

“Ừm, ta cảm giác được nơi đó không phải ta có thể xông vào.”

“Nàng hẳn là đáng tin cậy, nhưng ta cũng không thể hoàn toàn đảm bảo, ngươi hẳn đã rõ lòng người khó dò.”

“Vậy ngươi giúp ta giới thiệu một lần, có ngươi làm người trung gian, nếu nàng còn định hãm hại ta, thì phía sau sẽ không thể đối phó với ngươi.”

Thấy Thẩm Chân lộ ra nụ cười, Cố An mới hiểu đây mới là mục đích thực sự của nàng.

Cố An suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng đồng ý.

Sau đó, hắn dẫn Thẩm Chân đi tìm Lục Linh Quân.

Lục Linh Quân thỉnh thoảng sẽ ra ngoài, nhưng phần lớn thời gian đều ở dưới Huyền Thanh thụ ngộ đạo.

Khi biết được Cố An và Thẩm Chân thỉnh cầu, nàng tỏ vẻ không mấy coi trọng, mãi cho đến khi Thẩm Chân xuất ra bức họa kia, nàng mới có chút động tâm.

Cố An từ trong bức họa cảm nhận được một tia khí tức Đại Thừa cảnh, xem ra nơi đó thật sự có chí bảo.

Rất nhanh, hai nàng đã động thân.

Cố An hiếm khi đi vào dưới Huyền Thanh thụ, nằm tựa lên cành cây, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

Hắn hồi tưởng lại những gì đã chứng kiến trong khoảng thời gian qua, những cảnh tượng sát lục không ngừng hiện lên trong đầu hắn.

Đến ban đêm, Cố An rời khỏi thứ ba Dược cốc.

Ánh trăng hơi lạnh, trong rừng có một cỗ u phong đang dạo chơi.

Cơ Tiêu Ngọc ngồi tĩnh tọa dưới cây, nhắm mắt dưỡng thần.

Một tiếng bước chân từ phía bên cạnh truyền đến, nàng không khỏi mở mắt nhìn lại.

Chính là hóa thân của Phù Đạo kiếm tôn, Cố An!

Cơ Tiêu Ngọc đứng dậy, hướng Cố An chắp tay hành lễ, nói: “Tiền bối, ta có được một ít tình báo về Thất Tinh linh cảnh.”

“Nói đi.” Cố An ngữ khí lạnh nhạt.

Cơ Tiêu Ngọc bắt đầu giảng giải tình báo, Cố An hết sức chú ý lắng nghe.

Nàng tìm hiểu rằng Thất Tinh linh cảnh muốn phong tỏa đại lục xung quanh vùng biển, đồng thời lập hoàng triều ở phía bắc đại lục, cái hoàng triều đó là do dòng dõi tu sĩ Thất Tinh linh cảnh lập ra, đã tồn tại bốn trăm năm. Tại Thất Tinh linh cảnh, lý do bọn họ đưa ra là Thánh địa không thể xen vào đại lục diễn biến, nhưng nhân tộc cần lưu lại hương hỏa, cho nên bọn họ mới lập hoàng triều nhân tộc ở phía bắc.

Từ xưa đến nay chính là như vậy, hiện tại ba triều chỗ cũng là trước đây được các tu sĩ dòng dõi Thất Tinh linh cảnh tạo thành.

Thất Tinh linh cảnh chia làm bảy chi động thiên phái, mạnh nhất chính là Nhất Tinh động. Hiện tại, Cơ gia chỉ có thể tiếp xúc với Thất Tinh động. Cơ Tiêu Ngọc hiểu rõ, mạnh nhất tu sĩ trong đó chính là Thất Tinh động động chủ, nghe nói đã là tiên nhân, mà trong Thất Tinh động, số lượng tu sĩ Đại Thừa cảnh nhiều đến hai mươi vị, đó là mặt ngoài, trong số hai mươi người ấy đều là trưởng lão.

Cố An bội phục thực lực của Thất Tinh linh cảnh.

Yếu nhất Thất Tinh động liền có hai mươi vị Đại Thừa cảnh, một vị tiên nhân, vậy thực lực tổng hợp của Thất Tinh linh cảnh sẽ đáng sợ đến mức nào?

“Ta hiện tại tìm đến ngươi, là vì phát giác được Thất Tinh động đề phòng ta, khi ta tu luyện rõ ràng cảm nhận được có thần thức đang theo dõi ta, cho nên ta mượn cơ hội trốn thoát, tiếp theo, ta rất khó trở lại.” Cơ Tiêu Ngọc nói đến đây, ánh mắt nàng nhìn về phía Cố An.

Nàng biết tình báo mình có không nhiều, bất lợi cho việc hợp tác giữa nàng và Phù Đạo kiếm tôn.

Kể từ khi biết Phù Đạo kiếm tôn đã một búa trảm diệt Yêu Sư, nàng liền nảy sinh lòng tin với Phù Đạo kiếm tôn.

Nếu trên đời này có người có thể phá vỡ Thất Tinh linh cảnh, vậy chỉ có thể là Phù Đạo kiếm tôn.

Cố An mở miệng nói: “Nếu không thể quay về, vậy hãy lưu lại Thái Huyền môn chờ yêu ma đại kiếp kết thúc, muốn chống lại Thất Tinh linh cảnh, cần ba triều hợp lực.”

Cơ Tiêu Ngọc gật đầu, nói: “Ta đã qua Thất Tinh động tiểu thiên địa, số lượng đệ tử gần hai triệu người, tu vi phổ biến cao tại Tu Tiên giới, Thất Tinh linh cảnh đã tự thành một phương thế giới, xác thực cần ba triều hợp lực.”

“Ngươi cùng Cơ gia liên hệ lúc, tận lực không nên đánh rắn động cỏ, chống lại Thất Tinh linh cảnh không thể gấp gáp.” Cố An nhắc nhở.

Cơ Tiêu Ngọc gật đầu.

Sau đó, Cố An liền hư không tiêu thất ngay tại chỗ.

Cơ Tiêu Ngọc quay người hướng sâu trong rừng cây đi đến.

Đến gần cuối mùa hè, Bắc Cảnh báo động, Tu Tiên giới cuối cùng không thể ngăn cản yêu ma đại kiếp, Nhân tộc liên minh bị ép phải rút lui, Thiên Ngụy hoàng triều cũng giống như vậy, nhân tộc không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chia ra tác chiến.

Mặc dù Thái Thương hoàng triều không gặp yêu ma công kích, nhưng trong hoàng triều, yêu ma ngày càng nhiều, cứ như giết mãi không hết vậy.

Cố An mỗi tháng giết yêu số lượng không ngừng tăng trưởng, tuổi thọ đã đột phá 400 vạn năm.

Dù khoảng cách đến một trăm triệu tuổi thọ còn rất xa, nhưng Cố An đối với tuổi thọ tiếp theo không còn chấp nhất như trước, uy hiếp từ Thất Tinh linh cảnh quá lớn, chỉ cần đại lục xuất hiện Du Tiên, hắn sẽ lập tức đột phá.

Dù tuổi thọ đã tích lũy đến hơn 90 triệu năm, hắn cũng sẽ không chần chừ.

Tuổi thọ chỉ là con số, sống sót mới là điều quan trọng nhất!

Một ngày nọ, Cố An trở lại Huyền cốc, thay đổi trang phục như thường ngày, rồi đi xuống lâu.

Hắn không đi tới thứ ba Dược cốc, ánh mắt nhìn về phía xa xăm.

Hắn cảm nhận được một cỗ yêu khí tiến vào Thái Huyền môn, cách Huyền cốc khoảng năm ngàn dặm, cỗ yêu khí đó đang quẩn quanh trong rừng cây, tựa hồ đang chờ đợi điều gì, bên ngoài mấy vạn dặm còn có một cỗ yêu khí mạnh mẽ hơn đang áp sát.

Xem ra tối nay sẽ có náo nhiệt xảy ra.

Vào lúc gần hoàng hôn, Đế Tà rời khỏi thành, hướng về phía cỗ yêu khí kia tiến đến.

Một canh giờ sau.

Trong đêm tối.

Đế Tà đến trong rừng cây, ánh mắt nhìn lên nhánh cây nơi có Hồng Lân Tiểu Xà, hắn nhíu mày hỏi: “Ngươi sao lại đến đây? Hắc Nha yêu sứ đâu?”

Hồng Lân Tiểu Xà đáp: “Từ khi hắn tìm ngươi, liền mất tích, hẳn là bị Phù Đạo kiếm tôn giết.”

Lời vừa nói ra, sắc mặt Đế Tà lập tức biến đổi.

Cuối cùng hắn hiểu tại sao mình còn sống, khả năng là khi đó Phù Đạo kiếm tôn đã nghe thấy hắn, cho nên không hạ thủ với hắn.

Phù Đạo kiếm tôn thật sự rất đáng sợ sao?

Bọn họ ẩn nấp yêu khí, còn ở ngoài Thái Huyền môn, điều này cũng có thể bị Phù Đạo kiếm tôn phát hiện sao?

“Đã như vậy, ngươi còn dám đến đây?” Đế Tà chế giễu nói.

Hồng Lân Tiểu Xà đáp: “Là bệ hạ sai ta đến, hắn muốn ta truyền lời cho Phù Đạo kiếm tôn, liên quan đến yêu ma đại kiếp, nhưng ta không biết Phù Đạo kiếm tôn ở đâu.”

“Vậy ngươi gọi ta ra làm gì? Ngươi không lẽ nghĩ ta đã gặp Phù Đạo kiếm tôn sao?” Đế Tà hừ lạnh nói.

Hồng Lân Tiểu Xà vươn lưỡi rắn, nói: “Đế Tà, ngươi không cần có thái độ thù địch lớn với phụ hoàng, đôi khi phụ hoàng cũng là thân bất do kỷ, chẳng lẽ ngươi nghĩ phụ hoàng muốn phục sinh Yêu Tổ?”

“Chẳng lẽ không đúng sao? Chẳng lẽ Yêu Sư có thể ép buộc phụ hoàng ta?”

“Không sai, hắn quả thật có thể!”

Hồng Lân Tiểu Xà đáp, Đế Tà nhíu mày.

Nó tiếp tục nói: “Yêu Sư tu vi có lẽ không bằng bệ hạ, nhưng nó có tồn tại còn mạnh hơn đứng sau lưng, đó là những gì mà bệ hạ thậm chí không dám trêu chọc, mà bệ hạ đối với yêu ma đại kiếp đã mất đi lực khống chế. Nếu ngươi rời khỏi Thái Huyền môn, đi ra nhìn một chút sẽ hiểu, những yêu quái xâm lấn nhân tộc đã biến thành Ma, tính tình thô bạo, bao gồm cả những Đại Yêu vương cũng như vậy.”

Đế Tà rơi vào trầm mặc.

Hồng Lân Tiểu Xà nói tiếp: “Yêu Sư nói Yêu Tổ chỉ còn hồn xác, không có ý thức tự chủ, nhưng sự thật thì lại không phải, bệ hạ không cách nào khống chế Yêu Tổ, càng không thể kiểm soát đám yêu quái trong thiên hạ. Bệ hạ lo lắng lần yêu ma đại kiếp này không chỉ nhằm vào nhân tộc, mà cũng là nhằm vào yêu tộc.”

Đế Tà hít sâu một hơi, hỏi: “Vậy hắn muốn nói chuyện với Phù Đạo kiếm tôn, chung tay đối phó yêu ma đại kiếp?”

“Không sai.”

Hồng Lân Tiểu Xà gật đầu.

Nó còn chưa kịp nói gì, bỗng nhiên quay đầu hướng về phía tây rừng cây, trầm giọng hỏi: “Người nào?”

Đế Tà cũng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trong bóng tối có một thân ảnh chậm rãi tiến đến.

Khi hai yêu nhìn thấy người đến, sắc mặt lập tức thay đổi, Hồng Lân Tiểu Xà càng run rẩy toàn thân.

“Hắc Yếm Yêu Vương… Ngươi…” Hồng Lân Tiểu Xà giọng nói có phần run rẩy, mang theo sự khiếp sợ. Đế Tà cũng căng thẳng khẩn trương. Chỉ thấy một nam tử mặc áo hồng từ trong bóng tối bước ra, hắn tóc tai bù xù, chân trần, thoạt nhìn giống như con người, không có chút gì đặc thù của yêu quái, chỉ là sắc mặt trắng bệt, hai đầu lông mày lộ ra tà khí.

Hắc Yếm Yêu Vương nở nụ cười âm lãnh, giễu cợt nói: “Yêu ma đại kiếp đã bắt đầu lâu như vậy, Yêu Hoàng bệ hạ vẫn chậm chạp không ra tay, bổn vương tò mò nguyên nhân, cho nên đã theo ngươi vào Thái Huyền môn, không ngờ bệ hạ lại muốn chịu thua trước nhân tộc. Bổn vương không thể không đáp ứng, tối nay… .”

Hắn chưa dứt lời, một bàn tay bỗng nhiên đặt lên vai hắn…

Bảng Xếp Hạng

Chương 196: Sau khi phi thăng cho người làm vật cưỡi?

Chương 24: Pháp môn hình thức ban đầu

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025

Chương 195: Ta ngả bài!