Chương 149: Nhất thống hoàn vũ, chung kích yêu ma! | Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa

Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Cập nhật ngày 31/01/2025

Lý Huyền Đạo!

Cái tên này sao có thể kế thừa lực lượng của Đàm Hoa giáo?

Cố An mở miệng hỏi: “Kế thừa lực lượng, Đàm Hoa giáo có gì để kế thừa?”

Trần Xà gian nan hồi đáp: “Đàm Hoa giáo trải rộng thiên hạ, lý do là Đàm Hoa Chi Linh có khả năng hấp thu linh khí. Đàm Hoa Chi Linh cũng là một loại di chủng thượng cổ. Nó có thể mượn sức mạnh từ Đàm Hoa để hấp thu linh khí khắp thiên hạ. Một khi nó bị sinh linh dung nhập, Đàm Hoa sẽ mất đi sức sống, chỉ còn lại xác thịt mà thôi…”

Trong mắt hắn xuất hiện hình ảnh của Lý Huyền Đạo, và mọi hình dáng đều hiện rõ ra, Lý Huyền Đạo dường như đang trao đổi với ai đó, nhưng không có thanh âm nào truyền tới.

Cố An hỏi: “Thương thế của ngươi có phải do ngăn cản hắn không?”

“Không sai, sau lưng hắn có Huyền Tâm cảnh bảo vệ, nhưng hắn đã không giết ta…” Trần Xà đáp.

Cố An lại hỏi: “Ngươi muốn ta tiễn hắn đi?”

“Nếu có thể… Tốt nhất là phế bỏ tu vi của hắn… Đàm Hoa Chi Linh rốt cuộc vẫn là vật bất tường…”

“Trong tình hình đó, ngươi tốt nhất là dưỡng thương. Về sau tự mình trừ khử hắn, ngươi độc chẳng mấy chốc sẽ được xóa đi.”

Cố An đáp nhẹ nhàng, không nói rõ thật giả, hắn làm sao có thể nghe Trần Xà, nói phế người nào liền phế người đó?

Trần Xà im lặng một lát rồi nói: “Là ta quá đường đột…”

Cố An theo đó tan biến ở trên trán của hắn.

Trần Xà cũng có tu vi Huyền Tâm cảnh, chỉ cần giải độc, thì yêu ma ở Thiên Hoàng sơn cũng không thể làm gì được hắn.

Cảm nhận được Cố An đã tan biến, Trần Xà nhắm mắt lại, hơi thở bắt đầu yếu bớt.

Một bên khác.

Cố An trở về Niệm Sơ động phủ, hắn kinh ngạc phát hiện Thiên Yêu Nhi đã uống say, ngã sấp trên bàn.

Hắn nhấc cái bình lên, phát hiện một vò rượu đã bị uống cạn sạch.

Nha đầu này…

Cố An bất đắc dĩ cười một tiếng, ôm Thiên Yêu Nhi, bước vào trong phòng.

“Chủ nhân… Chủ nhân giúp ta… Giết yêu mẫu… Thay cha mẹ ta báo thù…”

Thiên Yêu Nhi ôm lấy cổ Cố An, lầm bầm, hơi thở nóng rực thoát ra từ miệng nàng, rơi trên cổ hắn.

Cố An không nói cho nàng rằng Thiên Hoàng yêu mẫu đã chết.

Có oán hận làm mục tiêu, nàng mới có thể càng thêm nỗ lực tu luyện.

.

Ngày hôm sau, giữa trưa, Cố An đi vào Thiên Nhai cốc.

Đêm qua, hắn dùng thần thức phát hiện Lý Huyền Đạo đã trở lại Thiên Nhai cốc.

Cách thật xa, Cố An đã thấy bóng dáng của Lý Huyền Đạo, hắn đang ngồi dưới tán cây trước bàn đá, một tay cầm một quyển sách.

【 Lý Huyền Đạo (Độ Hư cảnh bảy tầng): 271/1599/6050 】

Độ Hư cảnh bảy tầng!

Tu vi lại tăng!

Mấu chốt nhất là tuổi thọ cực hạn tăng gấp bội, Cố An nhớ rõ tuổi thọ cực hạn của hắn đã lên tới ba ngàn năm.

Đàm Hoa Chi Linh lại có tác dụng lớn như vậy sao?

Cố An bỗng cảm thấy Lý Huyền Đạo thật sự không đơn giản, những người có tuổi thọ cao hơn hắn, tốc độ tu luyện cũng không nhanh bằng hắn.

Ngay cả An Hạo cũng chưa chắc tu luyện nhanh hơn hắn!

Mấu chốt nhất là, không ai biết rõ tu vi của Lý Huyền Đạo, hắn tu luyện một kỳ công đặc biệt nào đó, bây giờ bên ngoài thì tu vi của hắn chỉ ở Kết Đan cảnh một tầng.

Độ Hư cảnh bảy tầng ngụy trang thành Kết Đan cảnh một tầng, thật là có chút cẩu thả!

Cố An vừa nghĩ, một bên tiến lại gần Lý Huyền Đạo.

“Bái kiến bá phụ.” Cố An bước vào trước mặt Lý Huyền Đạo, đưa tay hành lễ.

Lý Huyền Đạo buông quyển sách trong tay xuống, cười nói: “Cố An, ngươi cuối cùng đã đến, bá phụ đã chuẩn bị cho ngươi một viên thượng thừa Kim Đan, Kim Đan nguyên chủ là nhất lưu thiên tài chờ ngươi tu vi đạt đến Trúc Cơ cảnh chín tầng, bá phụ sẽ nhờ đại tu sĩ giúp ngươi thành tựu Kết Đan cảnh.”

Cố An nghe xong, vội vàng bái tạ hắn.

Lý Huyền Đạo ra hiệu hắn ngồi xuống, tự mình nói: “Gần đây ta đã nghiên cứu một phe Phong Thần Diễn Nghĩa, có nhiều cảm ngộ, ngươi cảm thấy nếu Trụ Vương ngay từ đầu cùng Xiển giáo giao hảo, sẽ như thế nào?”

Cố An hồi đáp: “Làm gì có nhiều giả thuyết như vậy, tính cách khác biệt sẽ dẫn đến lựa chọn khác biệt, rất nhiều chuyện đã định trước sẽ xảy ra. Trụ Vương bá đạo, Xiển giáo chưa chắc đã tán đồng hắn làm việc.”

Lý Huyền Đạo lắc đầu: “Quá phiến diện, ta cảm thấy Phong Thần Diễn Nghĩa còn lộ ra ẩn ý khác.”

Cố An chợt cảm thấy không biết nên nói gì thêm, hắn cẩn thận cảm thụ khí tức của Lý Huyền Đạo, mà không hề phát giác ra Đàm Hoa khí.

Hắn vô cùng tò mò về công pháp của Lý Huyền Đạo, trực giác cho hắn biết, công pháp của Lý Huyền Đạo cực kỳ cường đại, thậm chí có khả năng còn mạnh hơn cả Lữ Bại Thiên Nghịch Mệnh thần công.

Lý Huyền Đạo khắp nơi lôi kéo thiên tài chẳng nói làm gì, sau lưng còn có Huyền Tâm cảnh!

Cố An rất tò mò, rốt cuộc hắn đã làm như thế nào, là dùng lợi ích và quan hệ để lôi kéo thế gia, hay hắn đã bái sư một bậc cao nhân nào?

Có lẽ là cái sau, nếu không thì Huyền Tâm cảnh đại tu sĩ sao lại coi trọng Hoàng Đế như vậy?

Lý Huyền Đạo bắt đầu từ hiểu biết của bản thân về Phong Thần Diễn Nghĩa, càng nói càng mơ hồ, thậm chí bắt đầu phân tích động cơ của người bên trong.

Cố An chú ý thấy Dịch Lưu Vân cùng Lữ Tiên vẫn chưa trở về.

Lữ Tiên trước đó đã nhận được Đàm Hoa giáo Tà Đế tàn hồn, hắn nghi ngờ rằng Lý Huyền Đạo có thể đạt được Đàm Hoa Chi Linh có liên quan đến Lữ Tiên.

Hàn huyên rất lâu, Lý Huyền Đạo mới nói còn chưa hết, sau đó bảo Cố An đi ngắt lấy dược thảo.

Chờ Cố An làm xong, hắn đến trước mặt Lý Huyền Đạo chào từ biệt. Trước khi đi, hắn tò mò hỏi: “Bá phụ, lần này ngài tới có mục đích gì?”

Lý Huyền Đạo nhìn xem sách, hờ hững nói: “Chờ Thái Huyền môn Tôn Các tới tìm ta.”

Tôn Các?

Cố An càng thêm tò mò, chẳng lẽ Lý Huyền Đạo đã lôi kéo được một nhánh trong ba đại thế gia?

Hắn không tiếp tục truy vấn, tùy ý để những người này đấu đá, chỉ cần không ảnh hưởng đến hắn là tốt.

Dựa vào tu vi hiện tại của hắn, không nói đến đại lục vô địch, ít nhất trong cửu triều, không ai có thể uy hiếp được hắn.

Hắn cũng tò mò hơn chính là tâm lý xem náo nhiệt.

Đứng ở nơi cao, nhìn những người này tranh đấu, thật sự là thú vị.

Sau khi thiên hạ thái bình, cuộc sống của Cố An lại phục hồi như lúc ban đầu, lui tới tại từng cái Dược cốc, tình cờ đi ngoại môn thành trì dạo chơi, cùng bạn bè trong thành tâm sự, với hắn mà nói, mỗi ngày đều thú vị, không hề nhàm chán.

Thời gian thoi đưa.

Năm năm trôi qua.

Mùa hè năm nay, Cố An bước sang bảy mươi chín tuổi, tuổi thọ của hắn đột phá năm trăm vạn năm, khoảng cách đến ngàn vạn năm tuổi thọ càng ngày càng gần.

Huyền Tâm cảnh không còn là bí mật, ít nhất trong nội môn thành trì đã có người thảo luận về các câu chuyện của đại tu sĩ Huyền Tâm cảnh.

Một ngày nọ, Cố An đi vào nội môn thành trì, mời Võ Quyết đi khách sạn uống rượu.

Đối với hắn đến thăm, Võ Quyết rất vui mừng.

Hai người cùng nhau uống một vò rượu, Võ Quyết nói: “Cố huynh, tháng sau ta sẽ rời đi, có lẽ trong vòng mười năm rất khó trở về.”

Đã nhiều năm như vậy, tuổi thọ của Võ Quyết không còn tăng trưởng, có thể là do tháng ngày quá an nhàn.

Cố An tò mò hỏi: “Ngươi muốn đi đâu?”

Võ Quyết đáp: “Hiện giờ Hoàng Đế không phải kêu gọi thống nhất cửu triều sao, lại ngưng tụ thiên hạ lực lượng chống cự mấy chục năm sau yêu ma đại kiếp? Sư phụ ta phái ta đi hỗ trợ hắn.”

Chu gia!

Năm năm trước, Cố An vì tò mò Lý Huyền Đạo gặp Tôn Các nào, đã dùng thần thức nhìn trộm, phát hiện Tôn Các kia chính là sư phụ của Võ Quyết, Chu Ngục.

Hai người gặp mặt xong, Lý Huyền Đạo hồi triều, nói ra câu nói chấn động thiên hạ: “Nhất thống hoàn vũ, chung kích yêu ma!”

Câu nói cuồng vọng này đã khiến Thái Huyền môn bị chỉ trích, nhưng sự việc lại phá vỡ dự phán của đệ tử Thái Huyền môn.

Thái Huyền môn vậy mà điều động đệ tử đến trợ giúp hoàng triều, vì Lý Huyền Đạo mà làm việc.

Rõ ràng không phải ý tứ của Lữ Bại Thiên, Cố An có thể cảm nhận được nội môn đang biến động căng thẳng; cần phải nhắc tới là Lữ Bại Thiên trong năm năm này cũng không tìm tới Cố An.

Nếu không phải trước đó hắn dùng thần thức dò xét, xác định rằng Lữ Bại Thiên vẫn còn sống tốt, đang bế quan tu luyện, hắn đã coi rằng Lữ Bại Thiên lại bị ép tẩu hỏa nhập ma.

“Ta có một đồ đệ, tên Diệp Viêm, nhiều năm trước đã nhập ngũ, nếu gặp, ngươi có thể chiếu cố hắn thật tốt.” Cố An cười nói.

Võ Quyết vỗ ngực, nói: “Tự nhiên không có vấn đề, đồ đệ của ngươi chính là đồ đệ của ta.”

Cố An nâng bát rượu, lại cùng hắn chạm bát.

Hai người tiếp tục nói chuyện phiếm, Võ Quyết hứng thú nói chuyện rất cao, bắt đầu kể về quá trình tu hành của mình, hắn đã nâng cao nhận thức về Lạc Nhật quyền và Cuồng Phong Tuyệt Ảnh Thối, giới thiệu những chiêu thức mà hắn đã lĩnh ngộ.

Đột nhiên.

Cố An liếc nhìn lên lầu hai, trong thoáng chốc, thấy một người đi tới.

【 Ngụy Thiên Công (Huyền Tâm cảnh ba tầng): 3889/4500/4600 】

Huyền Tâm cảnh ba tầng!

Cố An chỉ liếc qua đã thu hồi tầm mắt, trong lòng âm thầm tò mò.

Người kia là ai?

Hắn vậy mà đã sống hơn 3,800 năm, đối diện Huyền Thiên lão tổ, có lẽ cũng chỉ là hậu bối mà thôi.

Ngụy Thiên Công mặc một bộ áo bào xanh, tay cầm phất trần, râu dài qua cằm, tóc búi cao trên đầu, khí tức của hắn tỏa ra như Kết Đan cảnh, cho nên cũng không thu hút ánh mắt của đệ tử khác.

Trang phục như vậy tại Tu Tiên giới cũng không hiếm, chỉ là khách sạn lầu hai lại có hai người như vậy.

Ngụy Thiên Công quét mắt một vòng, tầm mắt rơi vào Võ Quyết, hắn tiến tới, ngồi vào bàn, cười hỏi: “Hai vị tiểu hữu có thể nhường bần đạo cùng tham gia hay không?”

Võ Quyết nhíu mày, không khỏi nhìn về phía Cố An.

Cố An cười nói: “Đã là đồng môn, há có lý cự tuyệt, đạo hữu mau ngồi xuống đi.”

Ngụy Thiên Công vuốt râu cười một tiếng, đi theo ngồi xuống, hắn tự giới thiệu: “Bần đạo họ Ngụy, không phải là đệ tử Thái Huyền môn, chỉ đến Thái Huyền môn làm khách, hôm nay thấy hai vị, có cảm giác như quen biết đã lâu, nên đến quấy rầy.”

Nghe vậy, Võ Quyết càng nhíu chặt hơn.

Trong nửa đời trước của Võ Quyết, Thái Huyền môn đã trải qua không ít lần gian tế làm loạn, vì vậy hắn rất mẫn cảm với tu sĩ từ giáo phái khác.

Cố An hỏi: “Không biết Ngụy huynh đến từ giáo phái nào?”

Ngụy Thiên Công nhìn về phía Cố An, cười: “Bần đạo đến từ Thất Tinh linh cảnh, không biết hai vị có nghe qua không?”

Cố An lắc đầu.

Võ Quyết thất vọng nói: “Ngươi rốt cuộc muốn điều tra gì, nhanh vào vấn đề đi, đừng làm ảnh hưởng đến huynh đệ chúng ta uống rượu.”

Ngụy Thiên Công lắc đầu, bật cười, hắn dường như đang chế giễu Võ Quyết không hiểu chuyện.

Thái độ của hắn làm Võ Quyết càng thêm khó chịu, trừng mắt nhìn hắn, hai tay đã nắm chặt lại.

Ngụy Thiên Công cười nói: “Tiểu hữu, ngươi có biết có bao nhiêu người trong cửu triều thiên hạ muốn gia nhập Thất Tinh linh cảnh? Cho dù chỉ tu luyện vài năm, họ cũng sẽ cố gắng giành lấy cơ hội.”

Bảng Xếp Hạng

Chương 12: Ma Sơn tên

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025

Chương 163: Tru Đại Yêu vương, khủng bố Kiếm Tôn!

Chương 11: Một mực tại trên núi

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 31, 2025