Chương 11: Cơ gia tuyệt học | Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa

Cẩu Thả Thành Thánh Nhân, Tiên Quan Triệu Ta Chăm Ngựa - Cập nhật ngày 30/01/2025

Qua loa về Tiểu Xuyên và Lục Cửu Giáp, vài câu về sau, Cố An đi hướng đình viện của mình. Hắn từ trong ngực móc ra quyển Thanh Hiệp du ký, chuẩn bị kỹ càng để nếm một chút kiến thức trong sách cầu.

Ngay khi hắn đến trước đình viện, Diệp Lan đã chờ sẵn, vội vàng chào đón.

“Đại sư huynh, ta cũng muốn học Tàn Phong thối!” Diệp Lan tức giận nói.

Cố An tự nhiên khép lại du ký, cười hỏi: “Làm sao? Mạnh sư huynh không chịu dạy ngươi pháp thuật?”

Diệp Lan càng thêm tức giận, ấm Ức nói: “Đúng vậy a, hắn giáo dục rất qua loa. Ta gấp quá, liền cùng hắn ầm ĩ lên, kết quả hắn đã hung dữ mắng ta, nói rằng hắn muốn chuẩn bị cho ngoại môn sát hạch, không có thời gian để nói lý với ta, bảo ta lăn đi.”

Cố An nhìn thấy quai hàm nàng phồng lên, giống như đang cầu xin, hắn buồn cười nhưng cố nhịn không cười ra tiếng.

“Đã ngươi Mạnh sư huynh bận rộn, vậy cũng chớ quấy rầy hắn. Như vậy đi, ngày mai giữa trưa, ta tự mình dạy ngươi luyện Tàn Phong thối, được không?” Cố An ôn hòa nói.

Diệp Lan kinh ngạc hỏi: “Vì sao là ngày mai?”

“Sư huynh mệt mỏi, mong ngươi thông cảm một chút. Vừa rồi ta bị hai vị sư huynh của ngươi dây dưa, ngươi có thể đi hỏi bọn họ một chút.” Cố An chỉ về phương xa nơi Tiểu Xuyên và Lục Cửu Giáp đang đứng.

Nói xong, hắn lách qua Diệp Lan, hướng về phòng của mình mà đi.

Diệp Lan chú ý tới quyển sách trên tay của hắn, âm thầm kỳ quái: “Quyển Thanh Hiệp du ký này thật đẹp như thế sao?”

Cố An quay về phòng, đóng cửa lại, hắn nằm xuống giường, lại mở ra Thanh Hiệp du ký.

Hắn thích quyển sách này là vì đây là một hệ liệt, mỗi nửa năm sẽ có một quyển mới xuất hiện.

Trong Tu Tiên giới, các loại sách truy đăng khiến Cố An cảm thấy như trở lại Địa Cầu.

Hắn nhanh chóng đắm chìm trong nội dung trong sách.

Hắn nghi ngờ quyển sách này có thể là do một tu sĩ Thái Huyền môn viết ra, không biết tác giả tu vi như thế nào mà trong sách không có ghi chép tỉ mỉ về những trận đấu, chỉ có du sơn ngoạn thủy và phong hoa tuyết nguyệt.

Sau nửa canh giờ,

Cố An đột nhiên nghe thấy sát vách có động tĩnh, hình như Mạnh Lãng đang lăn lộn trên mặt đất, hô hấp cực kỳ hỗn loạn.

Hả?

Luyện công hay luyện xóa?

Cố An lưỡng lự không biết có nên mau mau đến xem không, nhưng Mạnh Lãng rất nhanh đã dừng lại. Tiểu tử này lại không gọi đau, lợi dụng linh khí xung quanh hướng về nhà ở của hắn mà chảy đi, Cố An lập tức biết hắn lại bắt đầu tu luyện.

Chậc chậc.

Lý Nhai đã quật khởi, chẳng lẽ Mạnh Lãng cũng có kỳ ngộ riêng cho mình?

Nhìn lại thì ba người họ cùng một ngày tiến vào Dược cốc, bái sư cùng một người, đều có đại cơ duyên, quả thật có vài sắc thái truyền kỳ.

Cố An nghĩ lại, lại cảm thấy mình cả lo rồi.

Tiểu tử Mạnh Lãng này có thể sống đến già cũng không tệ rồi.

Hắn thấy, với tính cách của Mạnh Lãng, một khi xuất cốc, giày vò không được bao lâu liền sẽ phải chết, không biết suy nghĩ, lại dễ dàng gấp gáp, cơ bản không giống người tu tiên.

Hắn không nghĩ nữa, tiếp tục thưởng thức Thanh Hiệp du ký.

Cố An mỗi ngày nạp khí sáu canh giờ, phần lớn là dùng thời gian ngủ để tu luyện, bởi vì Tiên giả có thể không ngủ được, nhưng quá trình nạp khí lại là so với giấc ngủ càng tốt điều trị, thư giãn.

Thời gian còn lại, hắn không chỉ xem du ký, mà còn có các sách khác. Trình Huyền Đan đã đem Bách Thảo Lục truyền cho hắn, ghi chép thiên hạ đủ loại linh hoa linh thảo, Trình Huyền Đan còn đặc biệt ghi chú một chút dược tính.

Trình Huyền Đan tu vi không cao, nhưng có thể sống được trăm năm thì kiến thức cũng thực sự rất rộng.

Người tư chất kém chính là điểm này tốt, có thể dành nhiều thời gian để lấp đầy tri thức và kinh nghiệm.

. . .

Một năm đông tuyết lại đến, tuyết lớn rơi đầy trời, trắng xoá mênh mang bao trùm khu vườn, Cố An đang chỉ huy sư đệ và các sư muội quét dọn.

Đến mức Mạnh Lãng, tên kia đã nhập ma, cả ngày trốn trong phòng luyện công, hiện tại Cố An không sai khiến được hắn, Trình Huyền Đan nói để cho hắn làm theo.

Mỗi một mảnh vườn khu rìa đều có đặc thù lá bùa, có thể thúc đẩy sinh trưởng hơi ấm, nhưng những lá bùa này có thời hạn, một khi mất đi hiệu lực, chỉ cần một canh giờ, tuyết lớn sẽ bao trùm hết thảy khu vườn.

Nhìn Tiểu Xuyên, Lục Cửu Giáp, Diệp Lan bận rộn, tâm tư Cố An không khỏi phiêu hốt.

Hắn càng ngày càng không thỏa mãn với sản lượng của Dược cốc, nhất định phải khai hoang!

Chờ mùa đông này đi qua, Cố An sẽ muốn an bài bọn họ đi lên núi đốn cây, khai thác đất đai.

Bỗng một đạo tiếng xé gió từ đằng xa truyền đến, Cố An quay đầu lại, chỉ thấy một nam tử áo vải chân đạp phi kiếm, xuyên qua tuyết bay đầy trời, giống như Kiếm Tiên.

Đỗ Nghiệp!

Cố An vô ý thức hướng hắn ném đi tuổi thọ dò xét, phát hiện hắn đã tu vi đến Luyện Khí cảnh tầng sáu.

Đột phá đến cũng nhanh thật!

Đỗ Nghiệp đến cũng hấp dẫn lực chú ý của Tiểu Xuyên và ba người.

Chỉ thấy Đỗ Nghiệp bay tới gần Cố An, hắn hạ cánh, thu kiếm lại, trường kiếm cắm vào bên hông trong vỏ, toàn bộ quá trình giống như nước chảy mây trôi, cực kỳ tiêu sái.

Tiểu Xuyên ba người thấy mà trố mắt, bọn hắn bái nhập Thái Huyền môn không phải chỉ để làm việc lặt vặt mà là muốn tu tiên, sao linh căn tư chất bình thường lại rơi vào tình huống này.

Bọn họ gia nhập Dược cốc đều là đang đợi một cơ hội.

Đỗ Nghiệp đánh giá Cố An, hai tay vỗ vỗ bờ vai hắn, cười nói: “Không tệ, lớn lên rồi, không còn là năm đó đi theo ta phía sau cái mông con nít chưa mọc lông.”

Cố An cười chào hỏi Đỗ Nghiệp, trong lòng thì thầm chửi.

Tất cả mọi người đều là gia đình, giả bộ cái gì?

Sau khi lượn vài vòng, Đỗ Nghiệp mới chính thức nói chuyện, thấp giọng hỏi: “Dược thảo chuẩn bị đến như thế nào?”

“Đi với ta lấy đi.” Cố An cười gật đầu nói.

Hắn quả thực có một số dược thảo, với tư cách là đại đệ tử của Dược cốc, hắn chuẩn bị toàn bộ đưa cho Đỗ Nghiệp.

Mặc dù hắn có khả năng chiếm lấy tuổi thọ, nhưng cái đồ chơi này cần thời gian.

Trước khi hoàn toàn vô địch, hắn nhất định phải duy trì mối quan hệ với Cơ gia, về sau không chừng sẽ cần.

Sở gia mạnh hơn, cũng chỉ là trong Thái Huyền môn mà thôi, còn Cơ gia thì khác, là toàn bộ Thái Thương hoàng triều đỉnh cấp thế gia; Cố An từ trước đến giờ chỉ xem Cơ gia như một phần trong gia đình, nhưng thực ra Thái Thương hoàng triều hết thảy tu tiên môn phái bên trong đều có bóng dáng của Cơ gia tử đệ.

Ven đường, Đỗ Nghiệp bắt đầu trò chuyện về ngoại môn.

“Lý Nhai là các ngươi Dược cốc a, gần đây đầu ngọn gió cũng không nhỏ, hắn là Thái Thương hoàng thất tử đệ, đang cùng hoàng huynh của hắn tranh phong, hai người thậm chí còn lập xuống sinh tử quyết đấu ước hẹn, huyên náo xôn xao.”

“Nghe nói Lý Nhai mấy năm trước vẫn là một tên phế vật, không biết vì cái gì mà có cơ duyên, tu vi tăng nhanh như gió, hiện nay đã là Trúc Cơ cảnh tầng hai.”

Nghe Đỗ Nghiệp nhắc đến Lý Nhai, Cố An cũng cảm thấy hứng thú.

Lý Nhai làm sao lại giống như khổ đại cừu thâm huyền huyễn nam chính?

Cố An tò mò hỏi: “Nhất định phải đến Trúc Cơ cảnh mới có thể trở thành ngoại môn đệ tử sao?”

Đỗ Nghiệp gật đầu: “Tự nhiên rồi, giống ta, tu vi không đủ, mặc dù ở ngoại môn, nhưng vẫn thuộc về tạp dịch. Nhưng ta đợi ở trong ngoại môn, có thể tiếp xúc đến những sự tình này.”

“Khi đến Trúc Cơ cảnh, có thể trực tiếp thăng lên làm ngoại môn đệ tử, khi đến Kết Đan cảnh, thì có thể thăng lên làm nội môn đệ tử. Tại nội môn đệ tử phía trên còn có sư thừa đệ tử và chân truyền đệ tử; đây đều là quy củ bên ngoài, nhưng nếu có thiên tư trác tuyệt thì cũng có thể đánh vỡ quy tắc.”

“Chúng ta tam tiểu thư chính là người như vậy, nhập môn liền đã là sư thừa đệ tử. Nàng muốn trở thành chân truyền đệ tử, chỉ dựa vào tu vi không đủ, mà còn cần phải có thể phục chúng, có đầy đủ uy vọng, cho nên chúng ta phải vì nàng trải đường.”

Đỗ Nghiệp nhắc tới Cơ Tiêu Ngọc, lập tức thao thao bất tuyệt.

Cố An lần đầu không chê hắn dài dòng, nghiêm túc lắng nghe.

Hai người vào phòng, Cố An vừa nghe, vừa lấy ra những bao quần áo đã chuẩn bị sẵn.

Đỗ Nghiệp nói một hồi lâu, mới dừng lại, hắn nhấc tay lắc lắc, bất mãn nói: “Sao mới có điểm này?”

Cố An cười nói: “Còn nhiều thời gian nha, tu tiên không phải là chuyện một hai năm, cùng hắn tranh đấu nhiều tham một chút, bị giáng chức xuất cốc, không bằng để ta an phận đợi, hàng năm cung cấp dược thảo, ta một gốc cũng không lưu lại, toàn bộ dâng lên.”

Đỗ Nghiệp nghe xong, vẻ mặt hòa hoãn hơn, hắn truy hỏi một câu: “Thật chứ?”

“Thật, đối với ta mà nói, tư chất này muốn dược thảo gì? An cả đời mới là mục tiêu của ta.” Cố An gật đầu nói.

Đỗ Nghiệp há to miệng, cuối cùng thở dài một tiếng, tay phải của hắn sờ về phía bên hông túi trữ vật, từ bên trong lấy ra một bản bí tịch, đưa cho Cố An.

Cố An nhận lấy xem xét, trên đó viết ‘Bát Phương bộ’.

Điều này khiến hắn thấy ngoài ý muốn.

Cái tên này có lương tâm phát hiện sao?

Đỗ Nghiệp giới thiệu: “Đây là Cơ gia bộ pháp, tuy chỉ là Cơ gia tuyệt học Kỳ Lân bộ cơ sở bộ pháp, nhưng nếu ngươi học được, bước chân nhanh lên, ngày sau gặp phiền toái, có thể tránh được kiếp nạn. Loại bộ pháp này không nhìn linh căn tư chất, chỉ cần ngươi tốn thời gian, luôn có thể học được.”

Cố An nhìn Đỗ Nghiệp với con mắt khác, đang muốn nói gì đó, Đỗ Nghiệp lại nhấc bao quần áo, một lần nữa vỗ vai hắn, chào tạm biệt.

Cố An quay người, bắt kịp bước chân của hắn, tiễn hắn ra cửa.

Đến đình viện, Đỗ Nghiệp quay đầu nhìn về phía hắn, nói: “Ngươi và ta dù sao từ nhỏ cùng nhau lớn lên, mặc dù sau này vì lựa chọn mà càng lúc càng xa, nhưng tình nghĩa vĩnh viễn vẫn ở đây, nếu không được có thể tìm ta.”

Nói xong, tay trái của hắn chụp về phía vỏ kiếm, keng một tiếng, bảo kiếm ra khỏi vỏ, hắn thả người vọt lên, đạp kiếm mà đi.

Thực đẹp Ngự Kiếm thuật!

Cố An cúi mắt nhìn bí tịch trong tay, khóe miệng hắn không khỏi giương lên.

Hắn bắt đầu đọc qua Bát Phương bộ, rồi trong sân tu luyện.

Cơ gia tuyệt học?

Không biết dùng tuổi thọ diễn hóa tu luyện, liệu có thể thôi diễn ra cái kia Cơ gia tuyệt học không?

Chờ Tiểu Xuyên ba người thanh lý xong hết thảy khu vườn, bọn họ nhanh chóng đi vào sân nhỏ của Cố An, tò mò nhìn hắn đang luyện bộ pháp.

“Đại sư huynh, ngươi luyện công pháp gì?” Diệp Lan tò mò hỏi.

Cố An vừa di chuyển bộ pháp, vừa cười hỏi: “Các ngươi có muốn học không?”

“Muốn!”

Ba người cùng lúc đáp.

Cố An trả lời: “Chờ ta học được, sẽ dạy các ngươi.”

Ầm!

Cửa lớn bên cạnh bị đẩy ra, Mạnh Lãng hai mắt đỏ ngầu, bước ra từ trong phòng, trán hắn đầy những tĩnh mạch huyết sắc, vô cùng đáng sợ.

Tiểu Xuyên, Lục Cửu Giáp, Diệp Lan đều bị dọa cho sợ hãi.

Mạnh Lãng lao thẳng đến gần nhất là Diệp Lan, như một con thú phát cuồng, khí thế hung tợn.

Diệp Lan bị hù cho choáng váng, căn bản không kịp phản ứng.

Chỉ trong chốc lát, Mạnh Lãng đã muốn tông vào Diệp Lan.

Cố An nhanh chóng chế trụ bả vai Diệp Lan, kéo về phía sau một phát, chân phải đồng thời đạp lên ngực Mạnh Lãng.

Oanh!

Khí thế của Mạnh Lãng bùng nổ, khí kình lan tỏa xung quanh, hai chân đạp xuống đất một cách mạnh mẽ, để lại hai dấu vết thật dài.

Cố An giữ chân ngay trên đầu gối của Mạnh Lãng, từ từ ép hắn lùi về phía sau.

Tiểu Xuyên ba người trố mắt kinh ngạc, hình dáng Cố An in sâu vào tâm trí của bọn họ, rung động sâu sắc.

Đại sư huynh lợi hại như vậy sao?

Dù Cố An thường xuyên đấu với bọn họ cũng đều thắng, nhưng dưới tình huống không sử dụng linh lực, Tiểu Xuyên, Lục Cửu Giáp đều tin rằng mình sớm muộn cũng vượt qua được Đại sư huynh.

Đột nhiên, Mạnh Lãng nắm lấy chân phải của Cố An, một cỗ lực lượng thô bạo muốn bẻ gãy chân của hắn.

Cố An lập tức nhảy lên, tiếp theo dùng sức mạnh đạp xuống, ép Mạnh Lãng gập người quỳ rạp xuống đất.

Mạnh Lãng hai đầu gối lún xuống bùn đất, toàn thân run rẩy, căn bản không thể đẩy Cố An ra, thật sự rất chật vật…

Bảng Xếp Hạng

Chương 8: Đế Quân viên mãn cực hạn tuyệt học

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 30, 2025

Chương 110: Đoạn Thiên Cửu Thức, tới từ phương xa khí tức

Chương 7: Diên thọ

Thương Nguyên Đồ - Tháng 1 30, 2025